Ông chồng từ trên trời rơi xuống / Tim anh đau thắt... Em có biết?
Ông chồng từ trên trời rơi xuống
  • Minh Đạt ngập ngừng suy nghĩ một hồi mới nhàn nhạt lên tiếng:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Tại sao cô ta có thể cố chấp như vậy nhỉ?
  • Hoàng Nam nghe xong chỉ biết cười trừ trong bất lực. Ừ thì anh nhận mình là chuyên gia tư vấn tình cảm thật đấy nhưng mà với một câu hỏi không thể nào khó hơn được nữa thì anh cũng đến chịu. Vợ của Minh Đạt, từ ngày cưới tới giờ anh mới gặp có hai lần, giấu vợ kỹ hơn giấu vàng như thế thì ai mà biết được.
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Này Hứa Minh Đạt, tôi cũng chỉ là người phàm thôi đấy. Mà tôi nghĩ cố chấp thì mới khiến cậu quan tâm.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Trước tôi có kể với cậu về cái tên Đỗ Gia Huy kia cũng công khai thích vợ tôi rồi đúng không?
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Ừ, rồi cậu bắt đầu biết ghen với hắn ta rồi à?
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Ghen thì không ghen, mà thấy khó chịu.
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Như thế thì là ghen rồi đấy.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Vậy nếu như cô ta không muốn có con với mình thì liệu có phải muốn có con với người đàn ông đó không?
  • Hoàng Nam đang uống ly rượu trên tay, tí thì bị chết sặc. “Hụ… Hụ”. Hoàng Nam không ngờ người đàn ngồi bên cạnh mình lại có thể là người đàn ông khiến bao nhiêu cô gái tình nguyện chết mê chết mệt. Lại đau lòng vì một cô gái khác.
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Cái đó cậu cũng không thể hỏi tôi được Đạt. Cậu là người tự tin có thể nhìn thấu lòng người cơ mà. Vợ cậu có muốn có con với hắn ta không thì phải do cậu cảm nhận.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Thế tóm lại là có hay không?
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Hỏi chính bản thân cậu đấy. Haizzz.
  • Minh Đạt im lặng không nói gì nữa. Những tiếng nhạc ầm ĩ trong quán bar cùng những thân hình bốc lửa trên sàn diễn khiến Minh Đạt cảm thấy khó chịu. Anh đập bàn kêu quản lý tắt nhạc rồi nâng ly rượu Whisky lên uống một hơi cạn sạch, thế rồi lần lượt hết ly rượu này tới ly rượu khác tiếp nối.
  • Anh uống đến ly thứ 7 thì Hoàng Nam mới chậm rãi lên tiếng tiếp:
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Cậu uống vừa thôi, lát còn lái xe đấy.
  • Hứa Minh Đạt vẫn im lặng nâng ly uống tiếp. Cuối cùng Hoàng Nam phải cầm lấy chai rượu trên tay anh, thở dài nói:
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Uống thế đủ rồi.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Buông tay.
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Không. Hôm nay cậu không mang theo vệ sĩ, là tự mình lái xe đến, uống phải có chừng mực.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Tôi không say. Cậu quên rằng tửu lượng của tôi rất tốt rồi à?
  • Hoàng Nam lắc đầu, anh nhìn những cô gái xung quanh đây đang nhìn Minh Đạt không chớp mắt mà trên môi không khỏi những nụ cười khổ!
  • * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *
  • Đêm hôm đó, cô nằm tới 12 giờ vẫn chưa ngủ được. Nằm chán chê cố gắng chợp mắt một lúc rồi cuối cùng lại cầm đến chiếc điện thoại vào facebook lướt bảng tin một vòng. Bất chợt, tin nhắn từ Messenger hiện đến, là của mẹ chồng cô.
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    “Con chưa ngủ à”
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    “Dạ con chưa mẹ ạ. Mẹ đang làm gì đấy”
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    “ Mẹ đang đi spa với mấy người bên này. Ở đây cũng chán lắm rồi, muốn về Việt Nam dẫn con dâu đi shopping lắm đây”
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    “Hihi con chờ mẹ về”
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    “Thôi ngủ sớm đi cho xinh gái. Thằng Đạt nó ngủ chưa hay vẫn làm việc? “
  • Nghe mẹ chồng hỏi đến đây bất giác cô khựng lại suy nghĩ một hồi, sau cùng lựa chọn nói dối bà để bà yên tâm.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    “Dạ, anh Đạt cũng chuẩn bị ngủ rồi ạ”
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    “Ừm. Vậy hai vợ chồng ngủ ngon nhé”
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    “Dạ mẹ”
  • Nhắn xong cô định tắt điện thoại đi ngủ thì bất ngờ màn hình lại hiện lên một tin nhắn chờ từ người lạ. Sau khi cô ấn vào tin nhắn thì mới biết đó là Facebook của Phan Thu Uyên, mà nội dung tin nhắn cô ta gửi đến là hình ảnh chồng cô đang ngồi ở quán bar.
  • Bất giác, tim cô nhói lên, cơ hồ như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Thu Uyên gửi hình ảnh này cho cô là ý gì? Là để thông báo cho cô biết hai người họ đang bên nhau sao?
  • Sau cùng, cô đã chẳng thể kìm lòng lại được nữa, trực tiếp gọi điện cho Minh Đạt để xác nhận. Sau một hồi dài đổ chuông thì mới có người bắt máy. Cô gọi số của chồng mình nhưng người nghe lại là Phan Thu Uyên.
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Alo, anh Đạt đang say quá rồi. Tối nay chắc không về nhà được đâu.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Ai thế?
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Tôi, Thu Uyên!
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Ừ, chồng tôi đang ở đâu?
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Quán bar.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Quán bar nào để tôi đến đón anh ấy.
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Cô yên tâm, lát tôi sẽ đưa anh Đạt về.
  • Nói xong, Thu Uyên chủ động tắt máy trước. Cô khó chịu nhìn màn hình điện thoại, cô tự hỏi sao cô ta lại cầm điện thoại chồng mình? Sao không nói cho cô biết đó rốt cuộc là quán bar nào?
  • Nghĩ một lúc, cô lại càng bực dọc không tài nào ngủ được. Nằm xoay ngang xoay dọc chán chê rồi lại ngồi dậy cầm chiếc gối mà Minh Đạt hay gối đầu, thấy ghét quá đấm thùm thụp vào chiếc gối rồi quăng xuống đất một cách vô tình.
  • Lúc đó An Nhiên còn tự hỏi mình điên rồi sao? Cô tự chất vấn chính bản thân mình, thực ra trong lòng cô thừa biết cảm xúc này là gì nhưng mà cô lại không muốn tin và không muốn đối mặt với nó. Cô chưa bao giờ ngủ không ngon khi chưa thấy anh về nhà, cũng chưa bao giờ khó chịu vì ai đó như thế này.
  • An Nhiên nằm thêm một lúc nữa thì bắt đầu nghe thấy tiếng ô tô đang tiến vào tầng hầm. Lúc sau, tiếng gõ cửa phòng cô vang lên, cô định bụng giả vờ ngủ rồi cơ nhưng mà nghĩ bụng bình thường Minh Đạt vào phòng có bao giờ gõ cửa đâu. Thế rồi cô lồm cồm bò dậy, cánh cửa vừa mở ra thì tiếng Hoàng Nam vang lên.
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - An Nhiên, mở cửa em ơi.
  • Trước mặt cô lúc này là Hoàng Nam và bộ dạng say khướt của chồng mình. Cô ngạc nhiên hỏi:
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Ủa anh Nam?
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - An Nhiên, để anh đỡ chồng em vào trong.
  • An Nhiên bước gọn sang một bên, Hoàng Nam vất Minh Đạt xuống giường rồi thở gấp nói.
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Thằng này nó uống say quá rồi. Em ráng chăm sóc nó giùm anh nhé.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Hai anh đi uống ở đâu mà say vậy ạ?
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Uống ở bar clup em ạ. Anh bảo nó uống ít thôi mà nó không nghe. Một mình nó uống hết chai whisky lớn.
  • Cô định lên tiếng hỏi về Thu Uyên nhưng lại nuốt ngược lời nói trở lại, thở dài gật đầu.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Dạ vâng. Cũng muộn rồi, anh về nghỉ ngơi đi. Làm phiền anh rồi.
  • Vũ Hoàng Nam
    Vũ Hoàng Nam
    - Không có gì. Vậy anh về nhé.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Dạ vâng.
  • Cô liếc mắt nhìn Minh Đạt đang nằm mềm nhũn trên giường, lúc này có muốn vô tình cũng chẳng được. Cô bước đến chỉnh lại cái tư thế nằm cho anh rồi bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của anh. Vừa thay áo cho anh cô vừa lầm bầm.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Sao anh không đi luôn đi.
  • Bất ngờ Minh Đạt nắm chặt cổ tay cô, anh nói.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Em định làm gì? Định cưỡng hiếp tôi á?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Hứa Minh Đạt, anh có tin tôi đạp một phát anh bay xuống đất không hả? Bỏ tay ra tôi còn thay áo cho anh.
  • Khi cô vừa nói xong thì bất ngờ anh đã kéo người cô xuống, vô hình đôi môi cô bao phủ xuống môi anh. Khoảnh khắc môi chạm môi, An Nhiên có thể cảm giác khác thường đang trào dâng trong lòng.
  • Không gian tĩnh lặng như ngừng lại, trong khoảnh khắc ngọt ngào này còn phảng phất hương thơm của rượu. Một lúc sau, Minh Đạt mới chịu buông môi cô ra, sau đó chìm hẳn vào giấc ngủ.
  • * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *
  • Sáng hôm sau khi tia nắng chiếu qua khung cửa sổ, xuyên thẳng vào chiếc giường ngủ thì An Nhiên mới nheo mắt tỉnh dậy. Cả đêm hôm qua thao thức để phục vụ một người đàn ông say rượu nên đến bây giờ cô mới thấm mệt, cơ thể uể oải biết nhường nào.
  • An Nhiên quay sang nhìn Minh Đạt vẫn còn chưa chịu tỉnh dậy, cô thở dài định bước chân xuống giường thì bất ngờ anh lên tiếng.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Nhiên… Tôi bệnh rồi!
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Ơ… Tôi tưởng anh vẫn ngủ.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Tôi bệnh rồi.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Anh thì bệnh gì? Có mà say rượu nên mới thế ấy.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Em lại sờ thì biết mà.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Hử… Sờ… Sờ gì?
14
Tim anh đau thắt... Em có biết?