Ông chồng từ trên trời rơi xuống
  • Lúc vào đến nơi cô đã thấy một người đàn ông mặc bộ vest xám ngồi chờ sẵn. Gia Huy với người đàn ông này có vẻ rất thân thiết, hai người họ vừa gặp nhau đã vui mừng bắt tay nhau. Gia Huy giới thiệu:
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Nhiên, cậu ấy là Nhất Trung, là người mà anh vừa nói với em.
  • An Nhiên mỉm cười gật đầu chào.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Dạ em chào anh ạ. Em là An Nhiên.
  • Nhất Trung
    Nhất Trung
    - Chào em. Em xinh đẹp lắm.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Em cảm ơn.
  • Cả ba người cùng ngồi xuống bàn bạc về công việc, An Nhiên cũng đưa cho Nhất Trung xem vài mẫu thiết kế mà cô tự vẽ, và cũng đưa luôn giá cả cho anh tham khảo. Nhất Trung rất hài lòng với những mẫu thiết kế An Nhiên đưa, giá cả cô đưa ra cũng rất hợp lý. Sau cùng anh cười nói:
  • Nhất Trung
    Nhất Trung
    - Vậy em về cứ soạn hợp đồng như mình thỏa thuận đi. Khi nào soạn xong liên hệ với anh, anh em mình lại có dịp gặp nhau.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Em cảm ơn anh ạ.
  • Nhất Trung
    Nhất Trung
    - Anh phải cảm ơn thằng bạn anh đã cho anh biết em mới đúng. Mà Huy này, cậu làm tôi ghen tị với cậu quá. Sao cậu có thể quen được người con gái xinh đẹp và tài giỏi thế này.
  • Đỗ Gia Huy cười cười đáp:
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Ừm thì đó cũng là may mắn của riêng tôi.
  • Nhất Trung
    Nhất Trung
    - Vậy hai người định bao giờ kết hôn?
  • Câu hỏi của Nhất Trung khiến cả An Nhiên và Đỗ Gia Huy khựng người lại. Có lẽ anh ta nghĩ hai người là một đôi. An Nhiên định lên tiếng giải thích thì Gia Huy đã nói trước.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Thôi nào dùng bữa đi, đồ ăn nguội hết rồi. Tiết trời se se lạnh này ăn nóng mới ngon.
  • Nhất Trung
    Nhất Trung
    - Ừm thì ăn.
  • * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *
  • Tối đó 7 giờ An Nhiên mới rời khỏi công ty, vừa tan làm cô liền nhận được tin nhắn. Chẳng biết sao lúc đó cô lại nghĩ đến tin nhắn của Minh Đạt. Đáng tiếc không phải như cô nghĩ, người nhắn đến lại là Đỗ Gia Huy.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    “Em về chưa?”
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    “Em về rồi, em đang lái xe, có gì nói sau nhé!”
  • Nhắn xong cô vứt điện thoại vào một góc rồi đạp bàn ga đi tới bệnh viện. Ở bệnh viện tới tầm 10 giờ thì cô mới trở về nhà. Lúc này Minh Đạt cũng chưa về, cô nghĩ thầm có lẽ anh đang bận đi với Phan Thu Uyên.
  • Tối đó An Nhiên nằm mãi tới tận 12 giờ đêm mới thiêm thiếp vào giấc ngủ. Vừa chợp mắt chưa được bao lâu thì một bóng người cao lớn đè mạnh xuống người cô. Trong hương thơm của một loại nước hoa đặc biệt ấy còn có phảng phất mùi rượu.
  • Hơi thở của Hứa Minh Đạt phả vào bên tai cô, thoáng chốc mặt cô đỏ ửng, còn trái tim thì đập loạn.
  • Cô chưa bao giờ gần gũi anh như vậy, cho dù là đêm tân hôn cũng không có thế này.
  • Hơi thở của anh khiến cô luống cuống, tâm trí nổi loạn, mơ hồ. Cô nghiêng mặt về phía bóng tối. Sau một hồi, cô cố gắng đẩy anh ra khỏi cơ thể mình, nhưng vì say rượu nên anh đứng không vững, toàn bộ trọng lượng cơ thể đều dồn vào cô. Dưới ánh đèn ngủ chiếu vào đường nét một bên khuôn mặt anh vô cùng rõ ràng, sống mũi anh cao thẳng anh tuấn như được điêu khắc.
  • Lúc này, cô đã quên mất việc đẩy anh ra, tuy rằng cô hết sức thẹn thùng nhưng lại bị ngoại hình của anh mê hoặc. Mà anh lúc này dường như nhận ra được cô đang chăm chú nhìn mình, anh hơi quay đầu lại nhìn cô, mùi rượu nhàn nhạt và hơi thở ấm áp thuộc về anh lan ra khắp đôi má cô, cảm giác ngưa ngứa khiến cô trở về hiện thực. Khi bốn mắt nhìn nhau, cô căng thẳng nuốt nước bọt, cơ thể nhỏ nhắn bỗng chốc ngọ nguậy theo bản năng.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Đừng động đậy.
  • Nói xong, nhân lúc cô chưa chuẩn bị gì cả thì anh đã cúi xuống hôn cô, bờ môi vương mùi rượu lẫn mùi hương da thịt của anh chạm nhẹ vào môi cô. Anh nhẹ nhàng miết cánh môi cô rồi cẩn thận ngậm lấy.
  • Thân thể cô khẽ run lên, trong màn đêm yên tĩnh, cô giống như bị anh thôi miên, hoặc là ăn phải mê dược, quên mất phản kháng, quên mất phải đứng dậy đẩy anh ra, lý trí trong đầu cô hoàn toàn trôi dạt tận phương nào, chỉ còn lại… Một chút ngọt ngào, một chút quyến rũ, một chút tình cảm quấy phá!
  • Cô tự nhủ mình không được đáp lại nụ hôn của anh, nhưng cuối cùng cô đã không kìm lòng được mà nhắm đôi mắt lại, hàng lông mi cong vút khẽ run rẩy. Từ lúc đôi môi anh dời xuống, cô đã quên hết thảy mối quan hệ hiện tại của hai người, quên hết thảy những thỏa thuận trước đó, tuỳ ý để anh nuốt hết chất ngọt ngào từ cơ thể mình. Cô tự hỏi, rốt cuộc là hơi rượu trong miệng anh khiến cô say hay là cô đã say tình anh rồi?
  • Thế rồi, cô vô thức đưa lưỡi ra liếm liếm, cuối cùng anh cũng bắt được lưỡi cô, sau đó hai chiếc lưỡi cuộn chặt lấy nhau đến ngọt ngào. Cảm giác khi hôn khiến đầu óc cô tê liệt, toàn bộ tâm trí dồn hết vào nụ hôn kia. Hai cánh tay cô cũng theo bản năng khoác lên vai anh từ lúc nào, lúc đó chỉ cảm thấy hơi thở của anh càng lúc càng nóng bỏng, nóng đến mức có thể đem cô hoà tan vào trong đó.
14
Say rượu, hay say tình?