Ông chồng từ trên trời rơi xuống
  • Sáng hôm nay lúc cô thức dậy thì đã thấy mẹ chồng mình ở dưới nhà. Bà vừa thấy cô liền nói.
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Con dậy rồi à? Mẹ tranh thủ qua thăm hai đứa rồi trưa nay bố mẹ phải có việc qua Mỹ."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Dạ, sao bố mẹ đi Mỹ đốt xuất vậy ạ?"
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "ừ, bố mẹ đi có việc nên cũng chưa biết bao giờ về."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Dạ vâng ạ. Thế mẹ ăn sáng chưa? Nếu chưa thì ăn sáng cùng con và Hứa...."
  • Nói tới đây cô mới chợt nhớ ra một chuyện gì đấy quan trọng, cô mỉm cười nói tiếp.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Ăn sáng cùng con và chồng con ạ."
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "À thôi hai đứa ăn đi, mẹ ăn rồi."
  • Bà vừa dứt lời thì Hứa Minh Đạt cũng từ trên tầng đi xuống.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Có chuyện gì mà mẹ qua đây sáng sớm vậy?"
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Mẹ qua thăm con dâu mẹ chứ đâu thăm anh."
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Rồi, có con dâu quên luôn thằng con trai này."
  • Bà và cô tủm tỉm cười nhìn nhau. Bà hỏi:
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Nay con có đi làm không Nhiên?"
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Dạ con có ạ."
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Ừ thế ăn sáng đi rồi đi làm."
  • Hứa Minh Đạt nói với cô:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Anh đi làm trước nhé. Lát em tự lái xe đi hoặc là bảo bác Tài đưa cô đi."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Dạ vâng."
  • Bà đứng đó nhíu mày nhìn con trai mình, không hài lòng thở dài.
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Khoan đã."
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Sao nữa mẹ?"
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Con xem con kìa, đường đường là tổng giám đốc mà thắt cà vạt cũng không cẩn thận. Nhiên, con thắt lại cà vạt cho chồng con đi."
  • Cô ngạc nhiên ngước mắt nhìn bà rồi lại nhìn sang anh, dù bản thân không hề muốn nhưng chẳng lẽ mẹ chồng nói vậy rồi cô lại trái lời. Cô gượng gạo đi tới trước mặt anh, do anh khá cao lớn nên ánh mắt ấm ức của cô chỉ tập trung vào phần cổ của anh. Không cần nghĩ cũng biết, giờ khắc này, ánh mắt của anh có mấy phần bỡn cợt với cô.
  • Nhìn vẻ mặt ấm ức mà vẫn phải cười của An Nhiên, nụ cười trên môi Hứa Minh Đạt càng lúc càng nồng đậm, anh nhàn nhã hưởng thụ cái cảm giác được cô tự tay thắt cà vạt cho mình.
  • Khuôn mặt anh góc cạnh rõ ràng, nét mặt cương nghị tràn đầy khí thế, thân hình cao lớn hệt như một vị thần toả ánh hào quang xung quanh cô. Mà cô, gương mặt vốn trắng trẻo giờ lại đang ánh lên sắc hồng thẹn thùng. Hai người họ chỉ riêng mới nhìn dáng đã thấy vô cùng hài hoà, thân hình to lớn của anh bên cạnh thân thể nhỏ xinh của cô, hài hoà đến hoàn mỹ.
  • Hơi thở của anh vất vưởng tưởng chừng như thấm vào tận xương tủy khiến đầu ngón tay của cô có chút luống cuống. Sau một hồi cô mới thở phào nhẹ nhõm nói.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Xong rồi!"
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Cảm ơn."
  • Minh Đạt vừa dứt lời thì mẹ anh lên tiếng.
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Đàn ông không nên cảm ơn suông như vậy. Đằng nào con cũng tiện đường đi qua công ty của Nhiên làm đúng không Đạt?"
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Dạ vâng."
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Vậy thì hai đứa cùng ngồi xuống ăn sáng xong rồi con chở con bé đi làm cho tình cảm. Dẫu sao cũng là vợ chồng mới cưới, mọi người sẽ nhìn và đánh giá nhiều ấy."
  • Hứa Minh Đạt suy nghĩ một hồi rồi gật đầu.
  • Mẹ Minh Đạt
    Mẹ Minh Đạt
    "Vậy thôi hai đứa ăn sáng đi. Mẹ phải về nhà chuẩn bị một số thứ."
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Dạ vâng. Mẹ đi đường cẩn thận."
  • Bà vừa đi khỏi thì hai người cũng quay qua nhìn nhau rồi lườm nhau một cái mới bước vào bàn ăn. Trong bữa ăn, cả hai im lặng một hồi rất lâu thì anh lên tiếng.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Công việc của cô ở công ty thế nào?"
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Tôi mới về nước cũng chưa quen lắm. Nhưng cũng gọi là ổn."
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Tôi nghe nói cô sắp ra mắt thương hiệu mới."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Được tổng giám đốc tập đoàn World quan tâm thế này tôi có nên vui mừng không nhỉ?"
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "So với việc được tôi quan tâm thì việc cô được làm vợ tôi còn hãnh diện hơn nhiều."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    " Anh tưởng tôi cần cái hãnh diện lắm ấy chắc. Thôi tôi ăn no rồi. Tôi lên phòng thay đồ."
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Ừ."
  • ----------
  • Cứ như thế một tuần tiếp theo trôi qua, khi An Nhiên vừa kết thúc cuộc họp ở công ty thì nhận được một cuộc điện thoại. Người gọi đến là một số không được lưu tên, tuy nhiên dãy số này vừa nhìn đã thấy quen thuộc, đó chính là số của Hứa Minh Đạt.
  • Cô không chần chừ bấm nút nghe máy, nói “ Alo” một tiếng. Đầu dây bên kia, thanh âm của anh lạnh lẽo truyền tới:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Đang làm gì?"
  • Lần nào cũng vậy, Minh Đạt gọi tới cũng chỉ nhả ra được vài từ rất tiết kiệm. An Nhiên đang bù đầu với công việc còn bị anh chọc tới phát điên, cô nghiến răng gằn lên từng chữ:
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Này Hứa Minh Đạt, anh đường đường là CEO tập đoàn lớn, năm nay cũng sắp 30 tuổi rồi, anh không thể nói lịch sự với tôi một chút sao? Dù gì tôi cũng là vợ anh đó."
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Ồ cô cũng nhớ mình là vợ tôi cơ đấy."
  • An Nhiên cười nhạt đáp lời.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Anh gọi tôi có chuyện gì không?"
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Chiều tan làm ở yên công ty, tôi đến đón cô."
  • Nói xong, tiếng tút tút điện thoại lại vang lên, lần nào cũng vậy, chưa bao giờ Hứa Minh Đạt để cô có cơ hội từ chối hay là đồng ý. Cô bực bội ném điện thoại xuống ghế sofa, lẩm bẩm rủa thầm:
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    “Cái đồ độc tài bá đạo, anh tưởng là chồng tôi mà nói gì tôi cũng phải nghe á. Bà đây cũng là thiên kim đại tiểu thư, cũng còn trăm công nghìn việc, tên khốn nhà anh, tôi cóc thèm chờ."
14
Mẹ chồng khuyên bảo