Ông chồng từ trên trời rơi xuống / Lần đầu của em... Là dành cho anh sao? (18+)
Ông chồng từ trên trời rơi xuống
  • Cảnh báo: Chương này có yếu tố 18+. Cảm thấy không thích hợp xin vui lòng cho qua chương. Xin cảm ơn!
  • Một nụ hôn nóng bỏng nữa lại đặt lên phần cổ của cô, các tế bào trong cơ thể dường như đều mở ra, sẵn sàng nghênh đón hơi thở kia đang xâm nhập. Mà thân thể cô lúc này một chút cũng không thể cử động, cũng không muốn động. Khi chiếc váy ngủ trên người cô trượt xuống,thân thể cô không khỏi run lên. Sự run rẩy nhỏ bé của cô như đánh vào chỗ sâu thẳm nhất trong đáy lòng anh. Ánh mắt anh nhìn vào khuôn mặt đỏ ửng của cô, yết hầu bất giác lên xuống.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Anh, đừng nhìn tôi như vậy.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Em đẹp lắm!
  • Giọng nói của Minh Đạt trầm ấm đến mức như xuyên thấu tận đáy lòng An Nhiên. Anh cười nhẹ một cái, bàn tay to lớn đặt phía sau lưng cô bắt đầu tham lam di chuyển trên thân thể mềm mại, thăm dò từng đường cong hoàn mỹ, thành công nhen nhóm lên từng đợt lửa nóng.
  • Giọng nói của Minh Đạt trầm ấm đến mức như xuyên thấu tận đáy lòng An Nhiên. Anh cười nhẹ một cái, bàn tay to lớn đặt phía sau lưng cô bắt đầu tham lam di chuyển trên thân thể mềm mại, thăm dò từng đường cong hoàn mỹ, thành công nhen nhóm lên từng đợt lửa nóng.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Anh… Đừng... Chúng ta…
  • Cô chưa kịp nói hết câu thì anh đã ngắt lời.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Tôi muốn em là của tôi. Cởi giúp tôi chiếc áo sơ mi.
  • Nói xong bàn tay anh đã kéo bàn tay run rẩy của cô, như thể hướng dẫn cô làm theo mình. Những ngón tay bị khống chế va chạm vào từng chiếc nút áo sơ mi của anh khiến tim cô bối rối. Cuối cùng, mọi thứ đã chẳng theo sự chỉ đạo của não bộ, theo bản năng cô bắt đầu di chuyển, mặc dù trong đầu cô không ngừng ra lệnh cho chính mình phải dừng lại. Nút áo từng cái được mở ra, thân hình cao lớn cùng vòm ngực rắn chắc của anh hiện ra rõ ràng trong mắt cô.
  • Hô hấp của anh bắt đầu loạn nhịp, nét ám muội trong mắt còn đan xen sự hài lòng. Ánh mắt anh bắt đầu di chuyển xuống bầu ngực căng tròn đang phập phồng theo hơi thở. Trong phút chốc, cổ họng anh trở nên khô khan, bản thân cũng chẳng khống chế thêm được nữa, tự động cúi xuống, hôn nhẹ lên bầu ngực cô rồi ngậm chặt lấy nhũ hoa hồng nhỏ đang căng cứng.
  • Đầu lưỡi anh dán chặt trên từng tấc thịt mềm mại, mỗi lần liếm mút đều chấn động tới tận sâu tâm hôn cô. Bàn tay của anh như có ma lực, kích thích đến từng sợi dây thần kinh nhỏ bé, khiến cô vừa có cảm giác xấu hổ lại vừa vô cùng thoải mái.
  • Cô vô lực nằm dưới thân anh, mặc cho anh ở trên người mình làm càn. Mặc dù tâm trí cô thường ngày vốn tỉnh táo, nhưng mà bản thân chưa từng trải qua chuyện này, sự vụng về của cô bất giác lại trở thành điểm câu dẫn chí mạng đối với anh.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - An Nhiên… Em gọi tên tôi đi!
  • Nói xong bàn tay anh lại rậm rãi tiến ra sau lưng, sau đó một đường thẳng tắp xuống cặp mông tròn trịa, nhẹ nhàng vuốt ve.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Không... chúng ta không thể.
  • Bất giác người cô khựng lại, nhưng còn chưa kịp ngăn cản anh thì ngón tay tà ác của anh đã xông vào hang huyệt nhỏ.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Đừng mà…
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Em nên đi theo tiếng lòng của mình đi.
  • Bàn tay to của anh càng lúc càng làm càn, như muốn khuấy đảo tận sâu bên trong con suối nhỏ, chỉ trong tích tắc đã khiến cô dâng lên một cảm giác kích thích chưa từng trào dâng trong cơ thể cô bao giờ. Cuối cùng, cô cũng không cách nào đè nén tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng.
  • Khoé môi Minh Đạt khẽ nhếch lên đầy vẻ thỏa mãn. Ngón tay dài xấu xa kia lúc tiến lúc lùi dấy lên một hồi cuồng phong trong cô. An Nhiên vô thức cong người, cô căn bản không chịu nổi sự kích thích lớn như vậy.
  • Sau một hồi trầm luân cùng các khoái cảm, cuối cùng con rồng cũng ngẩng cao đầu tiến sâu vào bên trong hang huyệt nhỏ, nhẹ nhàng từng nhịp khiến tất cả lý trí và sự kiên định của cô đều trở nên tan rã, cả người lâng lâng như bay bổng trên chín tầng mây.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - A… đau...
  • An Nhiên đột nhiên nhăn mặt kêu lớn. Sự đau đớn bất ngờ xuất hiện khi vật cứng khổng lồ kia tiến sâu vào bên trong. Sau một khắc, ga giường hiện lên một màu đỏ chói mắt, Minh Đạt kinh ngạc nhìn cô.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Em… Chưa từng trải qua… Chuyện này?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Anh điên à? Anh là… Là người đầu tiên của tôi đấy.
  • Nghe cô nói xong, Minh Đạt không thể không thừa nhận đàn ông trời sinh đối với lần đầu tiên của phụ nữ đều có cảm giác si mê điên cuồng. Đây vốn là bản tính của đàn ông, mà anh vốn là người đàn ông sinh lý bình thường. Chưa kể đến, anh trước giờ là người có khả năng hô phong hoán vũ, đương nhiên tính chiếm hữu lại càng mãnh liệt.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Sao em không nói sớm để tôi nhẹ nhàng hơn?
  • An Nhiên cảm thấy xấu hổ, cô không trả lời mà quay mặt đi để tránh ánh mắt của anh.
  • Dần dần… Một cảm giác xa lạ xuất hiện, đau đớn tản đi, một hồi tê dại bắt đầu bao phủ.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Em thích chưa?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Anh đừng hỏi nữa.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Em xấu hổ sao?
  • Giờ khắc này, mỗi lần tiến vào của anh đều khơi lên cho cô một cảm giác thân thể của mình không ngừng dâng cao ham muốn, không ngừng chìm đắm trong ngọn lửa dục vọng. Thế rồi cuối cùng, rất lâu sau chất dịch lỏng kia mới từ từ phóng thích ra, cũng là lúc cô được đưa lên đỉnh cao dục vọng.
  • * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *
  • Sáng sớm, là lúc An Nhiên không nguyện ý đối mặt nhất. Cô mông lung mở mắt ra,ngoài cửa sổ ánh mặt trời đã chiếu rọi qua tấm rèm, soi sáng hết thảy đồ vật trong phòng.
  • Dưới nền đất, váy ngủ của cô, đồ lót, quần áo của anh, triền miên đầy đất. Mà khi chỉ cần nhìn lướt qua những vật này là cũng rõ tối qua đã xảy ra một trận kịch tính mãnh liệt đến cỡ nào. An Nhiên một chút cử động cũng không dám, bởi sau lưng cô đang dính sát vào lồng ngực to lớn của anh.
14
Lần đầu của em... Là dành cho anh sao? (18+)