Ông chồng từ trên trời rơi xuống
  • An Nhiên khẽ mỉm cười nhìn anh, nhẹ nhàng nâng ly rượu lên, cực kỳ tao nhã nhấp một ngụm rượu, lập tức, mùi thơm ngọt ngào lan tỏa như đang thấm vào từng mạch máu vậy.
  • Cô thầm khen ngợi đây đúng là loại rượu thượng hạng. Xong rồi cô cố gắng khôi phục vẻ tỉnh táo và lạnh nhạt vốn có, từ từ cất lời:
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Rượu cũng đã uống rồi, mà tôi còn rất nhiều việc khác, có gì anh nói thẳng đi."
  • Trái với thái độ gấp gáp của An Nhiên thì Minh Đạt lại rất nhàn nhã, bộ dạng lười biếng dựa người vào ghế sofa, ánh mắt nhìn ra ngoài ô cửa kính mà nói:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Cô xem, bầu trời hôm nay rất đẹp đúng không?"
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Hứa Minh Đạt, không phải anh hẹn tôi ra đây để ngắm sao trời với anh đó chứ?"
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Cô đoán xem."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Anh đúng là một tên khùng nhất là tôi từng gặp."
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Cô nói ai khùng?"
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Tôi nói anh đó."
  • Lời còn chưa kịp dứt thì gáy cô đã bị bàn tay của anh giữ chặt lại, anh cúi đầu xuống ngậm chặt lấy môi cô, nụ hôn như muốn trừng phạt câu nói vừa nãy của cô.
  • Cô dùng tất cả sức mình rồi đẩy anh ra xa, cô quát lớn.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Anh điên à?"
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Tôi nghĩ việc tôi hôn vợ sắp cưới của mình thì chẳng có gì mà điên cả."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Anh không chỉ khùng mà còn điên nữa đó."
  • An Nhiên định đứng dậy bỏ đi thì bất ngờ anh nói:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Cô muốn cùng tôi chơi một trò chơi không?"
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Trò chơi?"
  • Cô nhíu mày hỏi lại.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Chúng ta chắc chắn sẽ chẳng thể nào làm trái lời hai bên gia đình, vậy thì cứ ngoan ngoãn làm một đứa con ngoan đi."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Ý anh là tôi vẫn phải lấy anh?"
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Đúng rồi, chúng ta vẫn sẽ kết hôn nhưng giữa cả hai chúng ta sẽ có một thỏa thuận."
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Thoả thuận gì?"
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Quan trọng cô muốn chơi trò chơi này không?"
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Anh nói đi, tôi sẽ cân nhắc."
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    "Sau khi kết hôn, tôi và cô vẫn tỏ ra hạnh phúc với gia đình hai bên, nhưng chúng ta có cuộc sống riêng tư, tôi yêu ai hay quen ai là quyền của tôi, và cô cũng vậy. Trong vòng 2 năm, nếu một trong hai chúng ta có tình cảm với đối phương trước thì người đó sẽ thua, sẽ phải làm theo yêu cầu của người thắng, kể cả yêu cầu ly hôn."
  • Nhìn nụ cười thách thức trên khoé môi Hứa Minh Đạt càng lúc càng đậm, cô thấy vậy lại càng điên máu chứ lị. Sao mà hôn nhân quan trọng như vậy mà anh ta tỉnh bơ nói như không ấy.
  • Cô thầm rủa trong lòng anh ta đúng là một gã đàn ông tồi! Thế nhưng khi cô nghĩ lại, dẫu sao cô cũng không thể còn cách nào khác, theo như cách anh ta nói thì cô có quyền tự do sau này. Sau đó, cô cũng nhếch môi đáp:
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Được, tôi đồng ý đề nghị của anh. Nhưng mà tôi bảo nè…"
  • Nói rồi An Nhiên đứng dậy chống tay xuống bàn, cúi người về phía trước mặt anh nói nhỏ.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    "Tôi chỉ sợ chưa được dăm bữa nửa tháng anh lại yêu tôi thôi. Tôi nhất định sẽ khiến anh bớt tự tin lại."
  • An Nhiên biết bản thân mình chắc chắn sẽ không thể nào yêu anh nên mới mạnh dạn nói những lời đó. Nhưng cô đâu thể biết rằng anh chính là người khiến nhân sinh quan của cô phải thay đổi.
  • Hứa Minh Đạt lại chăm chú nhìn An Nhiên, nụ cười hứng thú bên môi anh càng lúc càng đậm, trong mắt loé lên một tia tán thưởng. Mãi tới khi cô đứng dậy bước đi, cái bóng cũng khuất dần sau cánh cửa thì ánh mắt anh mới rời đi hướng khác.
  • Sau buổi gặp gỡ, chính vì cả hai người đã đồng tình thuận ý nên đám cưới diễn ra nhanh chóng chỉ sau một tuần hôm đó. Đám cưới của hai người đã trở thành đề tài hot trên khắp các mặt báo và trang mạng xã hội, và cũng là đám cưới thế kỷ khiến bao người phải ước ao.
  • Chiếc váy cưới trắng tinh, thuần khiết lại càng tôn thêm nước da trắng nõn nà của An Nhiên, ánh mắt cô long lanh như biển cả, chiếc vương miện đính kim cương đội trên đầu lấp lánh. Cô cầm trên tay bó hoa hồng nở rộ, cô đứng yên, lộng lẫy như một nàng công chúa trong cổ tích.
  • Cô người hầu mở chiếc hộp trang sức trên tay. Ánh mắt Hứa Minh Đạt lướt qua chiếc hộp, anh đưa tay lấy ra sợi dây chuyền đá quý, là bảo vật của họ Hứa và nó chỉ được phép trao cho nàng dâu nhà họ Hứa.
  • Hai tay Hứa Minh Đạt nhẹ nhàng vòng qua cổ cô, chiếc cổ thon dài trắng nõn khiến bàn tay anh có chút bối rối. Khoảnh khắc hai người cùng nhau trao nhẫn, ánh nắng mùa thu chiếu rọi lên hai người họ, tạo nên một thứ ánh sáng bạc rực rỡ, đẹp lung linh như một bức tranh.
  • Ở bên dưới, Bảo Châu nói nhỏ với mẹ cô.
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    "An Nhiên hôm nay thật đẹp bác ạ."
  • Bà mỉm cười gật đầu.
  • Mẹ An Nhiên
    Mẹ An Nhiên
    "Bác mong sắp tới sẽ tới lượt cháu."
14
Hôn lễ xa hoa