Ông chồng từ trên trời rơi xuống
  • An Nhiên lại nhớ lại đến những lời nói của Thu Uyên, vô thức cô quay đầu sang nhìn anh, khoảnh khắc đó cô thấy lòng mình có chút gì đó nhức nhối. Nghĩ tới cảnh mình bị lừa dối, cô không nhịn được mà lên tiếng.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Bố, tuy con đã lấy chồng nhưng con cũng còn có cuộc sống riêng. Kể cả…. Chồng con cũng vậy.
  • Ông nghe đến đây tức tối nhìn con gái mình, trong lòng thầm nghĩ chẳng lẽ cô không chịu nghĩ rằng cuộc sống xung quanh cô, chỉ cần một việc nhỏ nhoi cũng sẽ làm ảnh hưởng tới danh tiếng của hai bên gia đình sao?
  • Bà ngồi bên cạnh thấy nét mặt ông thay đổi liền nói:
  • Mẹ An Nhiên
    Mẹ An Nhiên
    - An Nhiên, phụ nữ có chồng và chưa có chồng khác nhau nhiều lắm.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Vậy đàn ông có vợ và chưa vợ cũng khác nhau lắm đúng không mẹ?
  • Ba người ngớ người nhìn cô, lúc này Minh Đạt cũng lên tiếng.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Bố mẹ yên tâm, chuyện này con sẽ giải quyết ổn thoả ạ.
  • Bố An Nhiên
    Bố An Nhiên
    - Ừm. Bố tin ở con.
  • Tối đó, sau khi lái xe đưa cô về biệt thự thì Minh Đạt liền có cuộc hẹn với Vũ Hoàng Nam. An Nhiên đem tâm trạng nặng nề trằn trọc trên giường một hồi rất lâu vẫn chưa ngủ được. Bất giác tiếng chuông điện thoại của cô reo lên, màn hình hiện lên số của Gia Huy.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Em chưa ngủ sao?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Dạ, hôm nay em hơi khó ngủ một chút.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Lại nghĩ tới bài báo kia à?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Không ạ.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Em yên tâm, anh sẽ đính chính lại và tìm cách giải quyết.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Không anh, giữa em và anh có gì đâu mà sợ.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - An Nhiên này.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Dạ vâng.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Có chuyện gì đừng giữ trong lòng, cứ nói hết ra đi cho nhẹ nhõm. Em biết anh luôn lo lắng cho em mà đúng không? Anh không muốn em phải khó chịu vì bất kỳ chuyện gì...
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Em biết mà, anh mãi là người anh trai tốt của em. Nhưng mà anh yên tâm đi, em thực sự không có gì chuyện gì cả.
  • Ba chữ “anh trai tốt” từ miệng cô nói ra khiến Gia Huy nghe sao mà chua xót quá vậy? Bao nhiêu năm nay, cô vẫn luôn xem anh là anh trai thôi sao? Rõ ràng là cô biết tình cảm của anh dành cho cô mà. Cớ sao cô mãi không chịu thừa nhận? Thậm chí đến ngày cô đi lấy chồng cô cũng giấu anh. Gia Huy khẽ nở ra nụ cười khổ, anh yêu cô hơn tất cả những gì anh có. Đáng tiếc, cuối cùng hai người cũng không thể thành đôi, thôi thì cũng đành thôi...
  • An Nhiên thấy Gia Huy im lặng một hồi không thấy nói gì nữa, cô liền lên tiếng hỏi:
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Anh còn ở đó không?
  • Gia Huy giật mình bừng tỉnh, nhẹ giọng nói:
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Ừ anh đây. Mà thôi cũng muộn rồi, em ngủ sớm đi nhé, thức khuya nhiều không có tốt đâu đấy.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Dạ vâng, em biết rồi.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - À anh mới hỏi mua được một loại thuốc trị bệnh dạ dày rất tốt. Lúc nào gặp anh đưa cho em nhé.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Dạ vâng. Em cảm ơn anh.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Ngủ ngon nhé cô gái.
  • An Nhiên mỉm cười tắt điện thoại. Nghĩ về Gia Huy, mấy năm qua anh ở bên cô không đòi hỏi gì cả, chưa từng cãi vã, chưa từng khiến cô buồn, lặng lẽ âm thầm theo dõi cô, và cũng có lẽ trên đời này không ai hiểu cô hơn anh.
  • * * * * * * * * * * * *
  • Sáng sớm ngày hôm sau lúc cô thức dậy đã không thấy Minh Đạt đâu. Mà thực ra đêm qua anh có về nhà hay không cô cũng chẳng biết. Cô chỉ nhớ rằng bản thân nằm suy nghĩ vài chuyện tới 2 giờ sáng mới thiếp vào giấc ngủ.
  • Lúc xuống dưới nhà ăn sáng cô nghe quản gia báo cáo rằng anh đã rời khỏi nhà từ lúc còn rất sớm. Ăn sáng xong xuôi, tự mình cô lái xe tới công ty. Cô nghĩ kỹ rồi, nếu như hôm nay cô gặp nhà báo hay phóng viên thì cô cũng sẽ sẵn sàng đối mặt với họ.
  • Có điều An Nhiên chẳng thể ngờ rằng khi chiếc xe dừng lại trước cổng công ty cô đã thấy anh đứng ở sảnh. Điều khiến cô còn bất ngờ hơn nữa là anh đứng đó, tay cầm theo bó hoa hồng như một chàng hoàng tử đợi công chúa trong chuyện cổ tích.
  • Trong đám đông, anh và cô đứng từ xa nhìn nhau, nụ cười của anh khiến cô kinh ngạc, như thể thế gian này chỉ còn lại ánh mắt của nhau, dù đứng cách xa nhau, hai người vẫn như đang đứng cùng một chỗ.
  • Một lúc sau, cô từ từ sải bước chân tiến về chỗ anh. Càng đến gần cô lại cảm thấy cơ thể mình đông cứng và lạnh buốt. Rốt cuộc anh bày ra khung cảnh lãng mạn này là ý gì? Muốn xóa tan tin đồn hôm qua sao?
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Tặng em… Bà xã!
  • Một câu nói của anh nói ra khiến tất thảy những người đứng xung quanh đó đều kinh ngạc trầm trồ. Đặc biệt là ánh mắt những nhân viên nữ ở đây không khỏi ngưỡng mộ và có cả phần ghen tỵ.
  • Cô nhận bó hoa từ trên tay anh, sau đó ngước mắt nhìn anh rồi cầm tay anh kéo vào phòng làm việc bên trong công ty. Cánh cửa phòng đóng sập lại, cô hỏi.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Này, anh đang định làm gì thế?
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Cô biết rõ rồi còn hỏi.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Ơ kìa, tôi biết là anh muốn xoá tin đồn tỏ vẻ chúng ta là cặp vợ chồng hạnh phúc nhưng có nhất thiết làm lố vậy không?
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Lố? Thế nào là lố?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Thì… Thì kết hôn là giả, chúng ta tự biết mà.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Giả? Giả mà có cùng nhau tổ chức hôn lễ, cùng nhau ký vào tờ giấy đăng ký kết hôn. Cái nào là giả?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Ôi trời, tôi không biết nói thế nào cho anh hiểu. Nhưng mà chúng ta không phải thực sự yêu nhau, mà hành động của anh chỉ nên dành cho những cặp đôi thực sự yêu nhau thôi.
  • Anh nghe xong khẽ nhếch môi cười, tiến sát về phía cô, khoảng cách giữa hai người chỉ cách nhau vài centimet.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Sao thế? Cô sợ tôi lãng mạn một chút là sẽ khiến cô tưởng tượng tôi yêu cô rồi lại tự mình đa tình à?
  • Cô tròn xoe mắt chỉ tay vào mình rồi hỏi:
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Tôi mà tự mình đa tình anh á?
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Tất nhiên!
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Trần An Nhiên tôi có chết cũng không thèm đa tình tới anh.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Không tin thì cô thử xem...
  • Anh thay đổi sắc mặt nhìn cô. Anh từ từ cúi xuống khuôn mặt cô. Cô thấy vậy vội vàng đẩy anh ra khỏi người mình, sau đó giẫm mạnh lên chân anh một cái rồi bước đi ra chỗ khác. Cô chu miệng nói:
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Đồ khùng!
  • * * * * * * * * * * * * *
  • Sau cái ngày Minh Đạt đứng dưới sảnh công ty tặng hoa cho An Nhiên trước mặt bao nhiêu người thì quả nhiên những bài báo tình cảm của hai người bắt đầu phủ sóng nhiều hơn. Tuy nhiên để dập tắt hẳn tin đồn thì mấy ngày này Minh Đạt đều lái xe đưa cô đi làm và đón cô trở về.
  • Thời gian gần đây từ ngày ra mắt thương hiệu mới với những bộ sưu tập mới, An Nhiên cả ngày bận rộn đến mức cơm cũng không kịp ăn, thường xuyên vùi đầu vào công việc đến mức về nhà cũng làm tới khuya mới chịu đi ngủ.
  • Tối đó như thường lệ, sau khi tan làm thì trước cổng công ty của An Nhiên đã có chiếc xe Lamborghini của Minh Đạt đợi sẵn. Cô vừa bước vào trong xe thì anh liền nói:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Tối nay chúng ta sẽ đi ăn nhà hàng.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Hả? Sao anh không nói sớm.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Để làm gì?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Thì đi ăn nhà hàng cũng phải lộng lẫy một chút. Anh xem tôi đang đầu xù tóc rối đây này.
  • Minh Đạt nghe cô nói xong, miệng khẽ cười đáp:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Tầm này thì cô còn muốn đẹp với ai?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Ơ hay, thiếu gì người đâu.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Cụ thể là Đỗ Gia Huy???
14
Giải quyết tin đồn