Ông chồng từ trên trời rơi xuống / Bác Tư... Ân tình năm xưa
Ông chồng từ trên trời rơi xuống
  • Minh Đạt suy nghĩ một hồi, chưa để anh lên tiếng thì An Nhiên đã dứt tay mình ra khỏi tay anh.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Hai người nói đi, tôi đến công ty làm việc.
  • Sau khi thấy bóng dáng An Nhiên khuất hẳn thì Minh Đạt mới nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Cô ấy đi rồi, có chuyện gì em nói đi.
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Em đến muốn nhờ anh một chuyện.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Công việc của tôi và em chẳng liên quan tới nhau. Vậy em muốn nhờ tôi việc gì?
  • Đối với sự lạnh lùng tuyệt tình của Minh Đạt, Phan Thu Uyên cảm thấy rất chua xót trong lòng. Cô cũng có sự tự tôn của mình, thế nhưng khi đứng trước mặt anh thì sự tự tôn ấy đã nhẹ nhàng trôi đi như nước chảy mây bay.
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Bác Tư bị bệnh, em muốn nhờ anh tới thăm bác ấy cùng em, cho bác vui được không?
  • Gương mặt anh thoáng khựng lại suy nghĩ, anh không lên tiếng ngay, mãi sau anh mới hỏi:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Bác ấy bị bệnh gì?
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Ung thư phổi giai đoạn cuối rồi. Em cũng mới biết sau khi về nước. Bác ấy chẳng còn sống được bao lâu nữa đâu anh. Em cũng băn khoăn lắm mới dám đến đây tìm anh.
  • Bác Tư mà cô ta nói chính là người chăm sóc hai chị em cô từ lúc cô mới 5 tuổi. Cha của Phan Thu Uyên mất sớm, mẹ cô cũng bỏ hai chị em cô theo một người đàn ông khác. Từ ngày mẹ bỏ hai chị em cô đi thi bác Tư là người chăm sóc hai chị em cô đến lúc trưởng thành. Năm tháng anh quen Thu Uyên, bác Tư đều biết, bác đối xử với anh cũng rất tốt, đặc biệt yêu quý anh và coi anh như người một nhà. Nghĩ lại những năm tháng trước đây, nghĩ lại hình ảnh của bác Tư lại khiến lòng anh nhói lên một cảm giác chua xót. Tuy bây giờ anh và cô ta đã chẳng còn là gì của nhau nhưng tình nghĩa anh dành cho bác Tư vẫn còn.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Bác nằm viện nào? Phòng nào? Tôi tự lái xe đến được.
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Em biết yêu cầu này của em hơi quá nhưng mà bác muốn gặp cả em và anh. Để an ủi bác, em đã nói dối em và anh quay lại. Em… Xin lỗi.
  • Minh Đạt nhíu mày nhìn cô, thở dài hỏi:
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Mấy giờ?
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Sao ạ?
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Mấy giờ thì đi?
  • Phan Thu Uyên
    Phan Thu Uyên
    - Nếu được bây giờ càng tốt anh ạ.
  • Hứa Minh Đạt
    Hứa Minh Đạt
    - Ừm.
  • Lúc anh và Phan Thu Uyên đi về phía xe ô tô thì cũng là lúc An Nhiên từ trong nhà bước ra. Nhìn thấy cảnh hai người đi chung, lại biết mối quan hệ từ trước của hai người, tuy ngoài mặt An Nhiên tỏ ra như không có gì nhưng trong lòng cô lại dấy lên cảm xúc khó chịu khủng khiếp.
  • * * * * * * * * * * * * * * * * * *
  • Trưa đó An Nhiên không ăn cơm nhà mà trực tiếp lái xe tới thẳng công ty làm việc. Vừa bước vào phòng làm việc đã thấy Bảo Châu báo:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    - Bạn đi đâu mà mình gọi không được vậy?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Ờ, sao thế? Công ty có chuyện gì à? Mình để điện thoại ngoài xe.
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    - Anh Huy đợi cậu một lúc rồi đó. Anh ấy đang ở phòng chờ.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Vậy bảo anh ấy vào đây giúp mình.
  • Lát sau, Đỗ Gia Huy từ ngoài cửa bước vào, anh mặc bộ tây trang màu đen nhìn cũng chẳng kém cạnh bất kỳ soái ca nào. Vừa thấy cô, Gia Huy đã hỏi:
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Em đi đâu mà anh gọi không nghe máy vậy?
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - À em có chút việc. Mà sao hôm nay anh lại có hứng tới công ty em chơi vậy?
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Anh tới trước là để gặp em, sau là muốn bàn công việc.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Công việc??
  • Gia Huy gật đầu.
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Anh có một người bạn đang có mấy cửa hàng thời trang và trung tâm thương mại lớn bên Hongkong. Bây giờ người đó muốn mở rộng bên thị trường Việt Nam, cũng đã thu mua được vài cái trung tâm thương mại trong Sài Gòn và Hà Nội nên là người đó muốn tìm công ty thời trang để hợp tác độc quyền.
  • An Nhiên nghe Gia Huy nói xong liền vui mừng hỏi lại.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Độc quyền luôn hả anh?
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Ừm. Nên là anh muốn rủ em đi ăn trưa cùng cậu ấy. Có gì hai người trực tiếp gặp mặt cho dễ.
  • Trần An Nhiên
    Trần An Nhiên
    - Vậy anh đã hẹn người ta chưa?
  • Đỗ Gia Huy
    Đỗ Gia Huy
    - Anh hẹn rồi mới đến gặp em nè. Không ngờ gặp em còn khó hơn là lên trời đó.
  • An Nhiên cười tươi với Gia Huy, sau đó hai người lái xe rời khỏi công ty. Ngồi trên xe Gia Huy quan tâm cô lắm, anh liên tục hỏi thăm tình hình sức khỏe của bố cô, hết chuyện này tới chuyện khác cho tới khi chiếc xe dừng lại trước một nhà hàng sang trọng.
14
Bác Tư... Ân tình năm xưa