Ánh nắng ban mai của anh / Sự cố bất ngờ
Ánh nắng ban mai của anh
  • Sau cuộc trò chuyện giữa Lôi Lôi và Vương Bát khi ở phòng y tế, thì cả hai bắt đầu thân thiết với nhau hơn, nhắn tin qua lại với nhau nhiều hơn.
  • ______Ngày_thứ_hai_cũng_đã_đến_____
  • Vào buổi sáng thứ hai đầu tuần đẹp trời, các bạn học sinh cùng nhau tập trung về trường học. Lôi Lôi cũng cùng cả nhóm bạn của mình đi đến trường. Họ mang theo vali với đóng quần áo, phụ kiện để dùng cho một tuần cắm trại của trường. Sau khi cả bọn đã đến trường, tiếng trống trường tùng,... tùng,... tùng vang lên. Tất cả những bạn học sinh của trường đều tập trung trước sân. Rồi thầy hiệu trưởng bắt đầu bước lên bục sân khấu, thầy nói:
  • - Các em tập trung, không được nói chuyện ồn ào để thầy hướng dẫn các em.
  • Thầy dừng lại và không nói, cho đến khi tất cả học sinh đều im lặng thì thầy mới tiếp tục nói:
  • - Trên đây là danh sách các em học sinh ngồi ở các xe, khi thầy đọc, các em nhớ số thứ tự của mình mà tìm chỗ ngồi trong xe nha. Trong sẽ có các con số ở mỗi ghế ngồi nên các em tìm cũng không có khó đâu. Các em đã nghe rõ chưa?
  • Các học sinh hô to:
  • - Dạ rồi ạ!
  • Thầy:
  • - Vậy đây là các em ngồi ở xe thứ nhất: Vy Vy, Oanh Hoa,..., Từ Cương, Ngọc Trinh,...Các bạn mà thầy vừa đọc tên sẽ di chuyển ra xe trước.
  • Lôi Lôi:
  • - Từ Cương và Ngọc Trinh, hai cậu đi đi, chút nữa đến nơi chúng ta gặp lại ha.
  • Từ Cương:
  • - Nhưng...
  • Cậu chưa nói hết câu, Lôi Lôi đã nói:
  • - Không nhưng nhị gì hết, cậu mau đi đi.
  • Vương Bát:
  • - Đúng đó mau đi đi.
  • Vương Bát tiến đến chỗ Từ Cương và nói nhỏ:
  • - Chúc cậu đi vui vẻ, thật không may cho cậu, có thể tôi sẽ đi một chuyến với Lôi Lôi thì sao.
  • Từ Cương:
  • - Câu...
  • Lôi Lôi:
  • - Thôi, thôi đi nào, các cậu mau đi đi đừng ở đây cãi nhau nữa.
  • Vương Bát:
  • - Bye người anh em.
  • Thầy hiệu trưởng tiếp tục thông báo:
  • - Các em Trương Đại Long, Biên Văn Hải, Vân Vy Noãn,..., Huyền Trân,...
  • Huyền Trân:
  • - Tạm biệt các cậu, mình đi đây, hẹn gặp lại các cậu sau khi đến điểm dừng.
  • Vương Bát và Lôi Lôi đồng thanh:
  • - Tạm biệt, hẹn gặp lại
  • Thầy lần lượt đọc tiếp các bạn của danh sách thứ ba, thứ tư, thứ năm, và cuối cùng thì đây là bản thứ sáu:
  • - Các em Lôi Lôi, Hứa Minh Tú, Mai Anh Phương, ..., cuối cùng là bạn Vương Bát, các em hãy đi chuyển đến chuyến xe cuối thôi nào.
  • Lôi Lôi:
  • - Không ngờ bọn mình lại ngồi chung một chuyến xe nhỉ.
  • Vương Bát:
  • - Ukm, mình cũng không ngờ đấy.
  • Trong tâm trí của Vương Bát nghĩ (Mình đoán là sẽ trùng, ai mà ngờ nó lại trở thành sự thật, sao mình có cảm giác vui mừng thế nhỉ).
  • Lôi Lôi:
  • - Thôi, chúng ta đi vào xe thôi.
  • Vương Bát:
  • - Ukm, chúng ta đi thôi.
  • Hai người cùng nhau đi đến chỗ xe để đi. Không ngờ rằng cả hai người đều ngồi gần nhau, số đầu ngồi cùng số cuối, đúng là định mệnh mà trời định cho cặp đôi này. Chuyến xe đã bắt đầu xuất phát, bánh xe đã chuyển bánh. Chuyến xe đi trên con đường gặp ghềnh để đến núi (nơi mà nhà trường chọn làm địa điểm cắm trại), họ phải rẽ qua một ngã đường dóc . Khi xe rẽ thì Lôi Lôi đã theo lực quán tính mà ngã về phía Vương Bát. Vương Bát đã đón được cô giúp cô tránh và chạm đầu vào xe, cô đã ngã vào lòng Vương Bát. Cô ngước đầu lên nhìn Vương Bát, hai người nhìn nhau ngơ ngác. Bỗng nhiên, Lôi Lôi ngại ngùng ngồi lại chỗ cũ. Hai người ngượng ngùng không dám nói gì. Xe bắt đầu đi vào đoạn đường thẳng nên xe chạy rất êm. Lôi Lôi cũng vì buổi sáng dậy sớm nên bây giờ cô đã buồn ngủ và bắt đầu ngủ lim dim. Và khi xe đi vào những đoạn gập ghềnh, hình như cô đã ngủ say quá nên khi cô ngã đầu vào vai Vương Bát mà cô không biết. Vương Bát để im, nhìn Lôi Lôi không chớp mắt.
  • Cậu cũng bắt đầu ngủ lịm đi.
14
Sự cố bất ngờ