Ánh nắng ban mai của anh / Cuộc đối đầu bắt đầu
Ánh nắng ban mai của anh
  • Cả hai đều không muốn buôn tay ra, khi Lôi Lôi hét lên:
  • - Đau! Các cậu thả tay ra mình đau quá!
  • Vì sợ Lôi Lôi đau nên Vương Bát và Từ Cương buôn tay. Vương Bát nói với Lôi Lôi:
  • - Mình sẽ đưa cậu về nhà.
  • Ngọc Trinh thấy vậy liền nói:
  • - Mình cũng đi với các cậu.(Ngọc Trinh thầm nghĩ sau này chắc sẽ có chuyện vui rồi đây).
  • Huyền Trân:
  • - Mình cũng đi nữa.
  • Sau đó cả năm người đều đi chung cùng với nhau. Khi đến nơi, ai cũng không thể ngờ nhà của Từ Cương lại gần nhau đến như vậy chỉ cách nhau có hai nhà thôi. Lôi Lôi:
  • - Mình có nghe nói có người mới chuyển đến nhà này nhưng không ngờ lại là cậu luôn á! Vậy là hai chúng ta có thể gặp nhau thường xuyên rồi, mình vui quá!
  • Từ Cương nở một nụ cười nhiều về phía Vương Bát rồi lại quay qua Lôi Lôi rồi nói:
  • - Um, mình cũng rất vui.
  • Trong khi hai người nói chuyện vui vẻ thì Vương Bát mặt lại hầm hầm, tỏ ra vẻ mặt không được vui cho lắm và còn nói:
  • - Thôi, Lôi Lôi cậu vào nhà được rồi đấy.
  • Lôi Lôi :
  • - Um .
  • Sau khi Lôi Lôi vào nhà thì Vương Bát nói:
  • - Nè cậu Từ Cương, cậu có thể ra nói chuyện riêng với tôi được không?
  • Từ Cương:
  • - Được thôi.
  • Sau khi hai chàng trai đi thì hai cô gái của chúng ta cũng hùa nhau nói chuyện. Còn về bên phía đám con trai này thì, Vương Bát:
  • - Tôi không ngờ vì tiếp cận với Lôi Lôi mà cậu lại chuyển đến đây đấy. Còn nữa, cậu vì sao lại tiếp cận với Lôi Lôi?
  • Từ Cương:
  • - Chuyện chuyển nhà chỉ là trùng hợp, coi như tôi cũng có duyên với Lôi Lôi đấy chứ, còn chuyện vì sao tôi lại tiếp cận với Lôi Lôi thì không liên quan gì đến cậu cả.
  • Vương Bát:
  • - Có duyên hay không thì chưa chắc chắn đâu, còn chuyện đó thì cậu nên biết tôi là bạn thanh mai trúc mã của cậu ấy nếu cậu tiếp cận với Lôi Lôi mà có ý đồ gì xấu xa thì coi chừng với tôi.
  • Từ Cương:
  • - Vậy thì để xem cậu có thể ngăn cản nổi được bước chân của tôi không.
  • Hai người đưa mắt nhìn nhau với ánh nhìn tia sét. Sau đó Từ Cương rời đi vào nhà của mình còn Vương Bát thì quay lại cùng hai cô bạn để quay về nhà. Trong đầu của Vương Bát luôn để bụng những chuyện mà Lôi Lôi và Từ Cương thân thiết quá với nhau. Anh không muốn để mất cô nhưng cô luôn thân thiết với Từ Cương làm cho cậu ấy buồn bã, cảm thấy ghen tức. Từ khi về nhà đến giờ thì anh vẫn luôn ngồi thửng thờ , ngẩm nghĩ lại về cái chuyện đó. Anh muốn nghĩ cách cho Lôi Lôi và Từ Cương không đi chung, ít thân thiết hơn với nhau.
  • ____________Sáng hôm sau ____________
  • Vì cả buổi tối lo nghĩ về việc ấy nên Vương Bát ngủ không được nên mới sáng ra cả người cứ thấy là lạ, mệt mỏi.
  • Cả năm đứa cũng như thường, đi đến trường cùng với nhau, nói chuyện vui vẻ trên đường như mọi ngày. Nhưng họ không ngờ lại có một chuyện sắp diễn ra đến với họ. Thì ra vào khi mà Ngọc Trinh thầm nghĩ sẽ có một chuyện thú vị sắp diễn ra là đây. Cô ta đã suy nghĩ và lập kế hoạch. Vào giờ ra chơi, Ngọc Trinh chạy đến lớp của Lôi Lôi để tìm gặp Từ Cương. Khi Từ Cương ra thì cô ta nói:
  • - Từ Cương, hai chúng ta hợp tác với nhau đi .
  • Từ Cương:
  • - Hợp tác, hợp tác các gì?
  • Ngọc Trinh:
  • - Chúng ta sẽ hợp tác với nhau, có phải cậu đang thầm thích Lôi Lôi phải không, thú thật với cậu thì mình cũng thích thầm Vương Bát, chúng ta sẽ kết hợp với nhau để tách hai người đó ra, hai bên đều được lời. Tôi thì sẽ được Vương Bát, cậu thì sẽ được Lôi Lôi.
  • Từ Cương nghĩ ngẫm một chút rồi nói:
  • - Được chúng ta hợp tác với nhau.
14
Cuộc đối đầu bắt đầu