Ngày Gặp Anh Trong Cuộc Đời / Chương 10: Hôm nay đi chơi
Ngày Gặp Anh Trong Cuộc Đời
  • Trong lúc băng bó vết thương cho anh cậu đã thu tai, đuôi, răng nanh và móng vuốt lại để tiện băng bó, anh vờ tủi thân muốn cậu ở dạng này băng bó vết thương cho mình. Cậu chẳng nghĩ nhiều liền chìu lòng anh mà ở dạng này suốt, tận tuỵ băng bó vết thương.
  • Maoi thấy Mia ở dạng này cũng bắt chước theo mà biến thành dạng này giống cậu, nhìn con bé ở dạng này lại chẳng khác cậu là bao, cả hai anh em đều dễ thương như nhau.
  • "Xin lỗi".
  • Cậu vừa băng bó vừa thấy áy náy trong lòng.
  • "Có gì mà phải xin lỗi chứ, mọi chuyện cũng chẳng sao rồi".
  • "Nhưng...".
  • "Mọi thứ ổn rồi mà".
  • Anh xoa đầu cậu không quên sờ lên tai sói của cậu.
  • Bị sờ trúng điểm yếu thì giống như một con mèo đang được chủ cưng nựng mà muốn được sờ tiếp. Anh thấy khá vui nên sờ liên tiếp, cậu lại thoải mái mà chà sát vào tay anh.
  • "Nhìn nhóc con cậu kìa, xem ra là rất thoải mái nhỉ".
  • "Ừm, khá dễ chịu".
  • Cậu cứ dịu dụi đầu mình vào tay anh.
  • Mái tóc mềm của cậu làm anh sờ vào rất thích, đuôi thì ngoe nguẩy còn tai thì vẫy vẫy, bộ dạng này đâu khác nào một chú cún hay chú mèo con đang vui trong vòng tay của chủ.
  • Anh thích thú sờ nhè nhẹ vào trong tai cậu thì đột nhiên cậu giật mình làm anh giật mình theo.
  • "Này anh sờ kiểu quá đáng đấy à".
  • "Quá đáng ???".
  • 'Chuyện gì thế nhỉ? mình có gì quá đáng à?'.
  • Còn đang chưa hiểu ý của cậu thì anh thấy Maoi gãi gãi cái tai trong dạng sói, nhìn con bé gãi trông rất thoải mái, cứ như đang gãi ngứa.
  • 'À ra là vậy'.
  • Anh phì cười khiến cậu ngượng đỏ cả mặt.
  • "C.. cười gì chứ, anh có thôi cười ngay không hả!".
  • Cậu cáu lên mắng anh một trận, anh chỉ cười xoa đầu cậu.
  • "Tôi không cười nữa là được rồi phải không".
  • Cậu đỏ mặt quay đầu đi.
  • "Xuỳ... tha cho anh đó".
  • 'Giận rồi, mà cũng dễ thương lắm'.
  • Tuy quay đầu hờn dỗi không nhìn anh nhưng cái đuôi cứ vẫy liên tục thế kia thì sao mà giấu được cảm xúc. Anh thích thú với hình hài này của cậu bởi dù có nói dối cũng nhận ra được, cái đuôi kia đã bán đứng cậu.
  • ....
  • Nửa tháng sau.
  • Ban bình phục sau những vết thương sâu do Mia gây ra.
  • "Nhóc này, mai tôi phải đi làm rồi, nhớ chăm sóc cho con bé thật tốt đó".
  • "Này chú, Maoi là em gái tôi đó, làm như em gái chú không bằng".
  • "Tôi chỉ lo thôi mà".
  • "Em gái tôi thì tôi phải chăm sóc thật tốt rồi, không cần ông chú bận tâm đâu".
  • "Được được, là tôi lo xa, nhớ cho Maoi ăn uống đầy đủ và... cả cậu cũng vậy nữa nhé, đừng để bản thân bị đói nữa".
  • Anh chu đáo dặn từng chút từng chút một, quan tâm cậu và con bé đến mức đó. Cậu thấy anh quá mức ấm áp thế này thì trái tim bỗng chốc loạn nhịp, giờ đây Mia không còn đề phòng hay nghi ngờ Ban.
  • 'Có vẻ như mình tìm đúng người rồi'.
  • Trên môi nở một nụ cười hạnh phúc, bao lâu nay đều là ăn ngủ ngoài đường, xin đồ ăn thừa, trộm cắp vặt. Cậu làm đủ mọi thứ chỉ để lo cái ăn cái mặc cho Maoi, dù có là nhảy ra giữa đường cho xe tông bị thương để lấy tiền bồi thường mua đồ ăn cho em gái cũng làm. Tình yêu mà cậu dành cho con bé là rất lớn chưa chắc ai đã làm được như cậu.
  • Dù bị thương có đau cỡ nào cũng nhịn đau không mua thuốc, cậu để dành số tiền đó cho em gái được ăn no mặc ấm, không bao giờ tiêu xài hoang phí cũng chưa từng dám mua thứ gì mình thích.
  • Chỉ là tình cờ gặp được anh mà cả hai có nơi nương tựa, không còn ăn đồ ăn thừa hay trộm cắp thứ gì của người khác. Sống một cuộc sống rất ấm no, đối diện với tình cảnh vừa mới mẻ vừa tràn ngập hạnh phúc này khiến cậu có chút bận lòng.
  • Tuy biết anh rất tốt còn nuôi nhận hai anh em nhưng đâu thể cứ dựa vào anh mà sống thế này mãi được, cậu đắn đo không biết nên làm thế nào mới tốt.
  • Gia tộc cũng đã công nhận và tôn cậu làm thủ lĩnh nhưng hiện giờ trên dưới trong tộc vỏn vẹn chưa đến mười người, chắc rằng bọn họ chỉ sợ thứ sức mạnh của cậu chứ không hề muốn cậu lên làm thủ lĩnh.
  • Quá nhiều âu lo quá nhiều điều phải nghĩ ngợi, Mia không muốn mình và em gái làm gánh nặng cho anh nhưng đối mặt với anh thì cậu lại yếu lòng muốn ở lại. Nơi này chứa rất nhiều tình thương và sự ấm áp trước giờ chưa từng có, trước kia khi ba mẹ cậu còn sống gia đình nhỏ ấy cũng chưa từng được sống hạnh phúc như bây giờ.
  • Gia đình cậu trước đây phải trốn chui trốn nhủi, chạy đôn chạy đáo chưa một ngày sống trong bình yên, giờ mọi thứ đã khác, đây xem như là gia đình thứ hai của cậu.
  • "Mia nhóc và Maoi đi chơi không".
  • "Đi chơi?".
  • "Đảm bảo hai đứa sẽ rất thích đó"
  • Nụ cười của anh làm cậu bối rối, nói chuyện vài câu với nhau thì anh chở cậu và con bé đi chơi.
  • Ngồi trên xe chạy trên con đường đầy tiếng còi inh ỏi, Mia khó chịu trong người vì chưa quen với việc này. Anh chở Mia và Maoi đến biển dạo chơi, đến nơi hai anh em nhìn biển đánh từng cơn sóng dạt dào vào bờ mà lòng hưng phấn.
  • "Đây... là biển sao !!".
  • Mia kinh ngạc trố mắt nhìn.
  • "Có thích không?".
  • Anh cười rồi hỏi.
  • "Ừm, rất thích".
  • Cậu đáp lời cười thật tươi.
  • Maoi thì đưa tay về phía biển muốn đến đó, cậu ôm con bé đến. Hai anh em chạm vào nước biển không khỏi thích thú mà vui đùa.
  • Cả hai hình như chưa từng được đến biển chơi bao giờ, vừa thấy biển lại vui đến vậy. Ban thấy hai đứa nhỏ chơi vui bản thân cũng vui lay.
  • "Ya... anh anh".
  • Maoi đi đến nắm óng quần anh kéo rồi chỉ tay ra biển, anh hiểu con bé đang có ý gì.
  • "Maoi vẫn là ngoan nhất".
  • "Ya... anh anh".
  • Anh bế con bé lên đi về phía biển. Maoi vui cười vỗ tay liên hồi.
  • Ba người xuống biển vui đùa xém chút quên mất thời gian. Đến chiều, anh chở hai người đến một nhà hàng sang trọng để ăn những món ăn ngon nhất, vào quán ăn cậu ngại ngùng hỏi đồ ăn ở đây có đắt hay không. Anh phì cười nói rằng muốn ăn gì thì ăn anh sẽ trả nên đừng lo, dù anh nói mình sẽ trả tiền nhưng lòng cậu cứ nôn nao lo lắng.
  • "Ăn gì thì gọi, đừng lo".
  • "Đồ ăn ở đây mắc quá, anh đang chọc điên tôi à, cái ông chú lắm tiền này".
  • "Không hẳn là mắc, ở đây có hơi rẻ hơn ở những nơi khác, tuy khá rẻ nhưng ăn rất ngon".
  • "Thật chứ? đừng lừa tôi đó".
  • "Thật mà".
  • Cậu tin lời nói chắc như đinh đóng cột của anh. Vừa mở menu quán ra thì muốn té ngửa, một món ở đây đắt gấp mấy trăm lần ở ngoài kia.
  • ...
14
Chương 10: Hôm nay đi chơi