...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Chạy thục mạng/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Phù...
Severus SnapeMi trễ 2 phút đấy, Lynnarisa!
Giọng nói lạnh lẽo của vị giáo sư đại "xà vương" vang lên sau lưng khiến cô giật thót người.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Gi...Giáo sư, buổi tối vui vẻ! /Cười gượng/
Giáo sư Snape dường như không nghe thấy lời cô nói, âm trầm mở miệng :
Severus SnapeNgay bây giờ, bọn mi lau dọn, trước giờ giới nghiêm năm phút mới được phép trở về!
Severus SnapeĐừng cố gắng dùng cái óc não tàn của bọn mi để đối phó, ta đã ểm bùa báo động ở đây rồi nên bất kì ai cũng đừng mong ra về trước 10 giờ!
Severus SnapeVà tốt nhất đừng nên có những suy nghĩ chống lại kiểu đó!
Nói rồi, chưa để đám trẻ hiểu cái mô tê gì, thầy đã hất áo chùng lướt đi một cách đầy tiêu sái và tự tin. Vâng là "lướt", tác giả không viết sai đâu!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)...
Nhà Slytherin 1 : Đáng ghét, tại sao bọn tao phải trực chung với một con nhỏ Gryffindor như mày chứ!?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Liếc/ Chắc tôi ham trực với các cậu!
Cuối cùng, dù lườm nguýt nhau là thế, cả bọn vẫn phải nai lưng ra lau dọn sạch cái phòng truyền thống. Thảo Linh cũng đôi ba lần xém "mất mạng" khi bị ba đứa nhóc kia chơi khăm.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Đủ rồi nha, các cậu không thấy mệt hay sao? Lát nữa không xong thì có mà chết chắc, sao lớn mà không biết khôn vậy?
Nhà Slytherin 2 : Mày nói ai không biết khôn hả nhỏ kia? /Nổi máu/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Nói các cậu đấy, rồi sao? /Nhướng mày/
Nhà Slytherin 3 : Mày.../Lao đến/
Thảo Linh chỉ lách sang một bên khiến cậu nhóc té ngã sõng soài trên mặt đất.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Nhún vai/ Chuyện xui rủi đâu ai muốn bạn êy...
Nhà Slytherin 2 : Mày coi chừng tao đó, tao nhất định sẽ...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Sẽ thế nào?
Thảo Linh định tiến lên trước thì bất ngờ hụt chân, ngã xuống từ bậc thang...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Oái...
Rầm!
Nhà Slytherin 3 : /Lồm cồm đứng lên/ Mày làm gì nó vậy hả?
Nhà Slytherin 2 : Tao đã làm gì đâu...
Nhà Slytherin 3 : Vậy sao nó té?
Nhà Slytherin 1 : Mày hỏi nó sao hỏi bọn tao...
Đám nhà Slytherin cảm xúc phức tạp nhìn xuống bên dưới.
Và cuối cùng, Thảo Linh được lão Flich giám thị đưa tới bệnh thất ngay trong đên trong tình trạng bê bết máu vì vùng bụng bị va vào đâu đó. Lão ta đã càm ràm rất nhiều về điều đó :
Argus FilchHãy nhìn xem! Thời gian của ta có hạn! Đám óc lợn này thật không biết điều, dám cả gan làm phiền đến ta!
Argus FilchĐợi khi mi khỏi bệnh ta nhất định sẽ phạt mi đến chết...
Poppy PomfreyÔng Flich, tôi biết có phần hơi khiếm nhã nhưng mong ông ngậm miệng lại một chút, đây là bệnh xá!
Bà Pomfrey cau mày nhắc nhở, lão Flich không nói gì, chỉ hừ mạnh rồi hậm hực bỏ đi.
Poppy PomfreyÔi trời ơi, khổ quá đi, con bị rách một phần bụng luôn này! Bây giờ ta sẽ dùng bùa cầm máu với rửa vết thương trước rồi sau đó băng bó
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Bà Pomfrey, mong bà làm nhẹ nhẹ được không ạ, con sợ đau...
Poppy PomfreyYên tâm, một chút là xong rồi!
Bà Pomfrey nói xong, toan định cởi áo cô ra thì bỗng một tiếng ho nhẹ từ đâu vang lên :
Cậu nhóc Draco nằm quay lưng lại khẽ ho thành tiếng, tai bắt đầu chầm chậm đỏ lên.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)"Draco Malfoy? Cậu ta còn chưa chết...à nhầm, chưa hết bệnh hay sao?"
Poppy PomfreyÔi, ta quên, xin lỗi con yêu!
Bà nói rồi lấy màn che lại phần giường bệnh của cô sau đó mới bắt đầu hành sự.
Sau một lúc, bà kéo màn ra, trước khi đi không quên nhắc nhở :
Poppy PomfreyTạm thời vết thương đã ổn định nhưng đừng cử động nhiều, đêm nay con hãy ở lại đây để mai theo dõi sau đó tính tiếp!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Vâng ạ, chúc bà ngủ ngon!
Poppy PomfreyCon ngủ ngon!
Sau đó, theo tiếng đọc bùa chú của bà Pomfrey, đèn trong bệnh xá lần lượt tắt hết, bà ngáp mấy cái rồi đẩy xe thuốc vào bên trong.
Không gian lại chìm vào tĩnh lặng, Thảo Linh ảo não thở dài trên giường bệnh với cơn đau âm ỉ dưới bụng, không biết giờ này con Chen ni phơ với Lan Anh có được cho ăn chưa, rồi biết bao nhiêu chuyện cần làm nữa!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Haizzz
Draco MalfoyKhông ngờ có ngày mày cũng phải vào đây nhỉ? Ha Theo Ling?
Giọng nói châm chọc của cậu nhóc vang lên từ phía giường bên kia. Thảo Linh nghe cái cách mà cậu ta phát âm tên mình không khỏi nhíu mày khó chịu.
Draco MalfoyHa, ai bảo, tao biết thế nào mày cũng có ngày này mà, những kẻ chống lại Malfoy không bao giờ có kết cục tốt!
Thấy cô không trả lời, Draco lại tiếp tục :
Draco MalfoyMày thử nghĩ xem, nếu ba tao biết được chuyện này sẽ thế nào? Tao không biết ở nơi mày sống phát triển ra sao nhưng ở đây, tao là một Malfoy, và điều mày cần là phải...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Stop!
Thảo Linh rít gào như muốn hét lên, cô bây giờ rất muốn lao đến nhét đôi tất của mình vào mồm cậu ta để cậu ta có thể yên tĩnh đôi chút!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Cậu ngậm mồm lại được rồi đấy!
Draco MalfoySao? Mày sợ rồi à? Tao nói cho mày biết, với thế lực của nhà Malfoy hiện tại đủ để xóa sổ tên mày ra khỏi Hogwarts đấy!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Còn với sự phát triển của Địa Cầu hiện tại thì dư sức làm hành tinh của cậu bay màu chỉ bằng vài quả bom hạt nhân!
Draco biết mình đuối lý nên đành ngậm mồm lại, Thảo Linh thõa mãn tận hưởng sự yên bình thoải mái này. Cái miệng của cậu ta ban nãy chắc phải hoạt động hết công sức mới có thể nói nhiều được đến thế.
Buổi tối ở bệnh thất tương đối giống ký túc xá, một khoảng không yên lặng! Chỉ là nằm bên trong còn có thể nghe rõ tiếng lá cây xào xạc cùng tiếng côn trùng kêu rả rích bên ngoài.
Thảo Linh thuộc tuýp người thích sống hòa mình với thiên nhiên. Cô thích cái cảm giác lúc nào trong không khí cũng thoang thoảng mùi lá cây hay thảo dược chứ không phải là bụi bặm hay ô nhiễm do phương tiện giao thông gây ra.
Draco MalfoyHa Theo Ling...
Thảo Linh còn đang ngẩn người, suy nghĩ xem thằng nhóc này ngủ nói mớ tên ai mà nghe kỳ cục thế này thì chợt nhận ra là nó gọi mình...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Bực bội/ Giề!
Draco MalfoyLấy dùm tao ly nước đi!
Thảo Linh nhìn quanh căn phòng, dưới ánh trăng mập mờ, có thể nhận thấy chỗ đặt nước đang ở cái tủ phía đối diện, cách giường cô hơn nửa căn phòng!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Cậu có bị tật nguyền không?
Draco Malfoy/Nhíu mày/ Mày đang trù ẻo tao đấy à?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Vậy thì tự lấy đi má! Cậu giở thói thiếu gia với ai hả?
Nếu không phải vì trở ngại vết thương dưới bụng thì cô đã xông đến cho cậu ta một đạp để tỉnh táo hơn rồi!
Trong bóng tối, Draco vẫn có thể tưởng tượng ra cảnh cô nhóc giường bên kia đang phồng mang trợn mắt thế nào. Đột nhiên không nhịn nổi mà bật cười thành tiếng...
Draco MalfoyHa...ha ha...
Cậu nhịn cười đến mức hai bả vai run run, trong không gian yên tĩnh vang lên tiếng kêu khe khẽ.
Draco MalfoyPhụt haha /Cười lớn/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)???
Con này có cắn không mọi người?
Thảo Linh hoang mang tột độ, Draco lại càng cười lớn, được một lúc, cậu ta ngưng lại, nhưng miệng vẫn còn phát ra những tiếng rên khe khẽ.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Cậu hết bệnh chưa?
Draco MalfoyBênh gì? /Khó hiểu/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Bệnh ổn lào 😌
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Cậu bị điên à? Khuya lơ khuya lắt cười như khùng vậy! Tôi tưởng cậu bị Trần Đức Bo nhập rồi không chừng!
Draco Malfoy"Trần Đức Bo là ai? Nam hay nữ? Quan hệ gì với nó?" /Nhíu mày/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Rốt cục cậu cười cái gì? Có cần tôi gọi bà Pomfrey chữa bệnh cho cậu không?
Draco MalfoyÀ, tao đột nhiên nhớ tới giấc mơ ban nãy, tao thấy mày đi so chiều cao với một con chó, nhưng con chó đó cao hơn mày!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Pập/
Sát thương chí mạng!
Anh Rồng à, anh ác lắm, anh thâm lắm!
Draco MalfoySao? Mày có cần tao kể chi tiết giấc mơ đó không?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Không! Không có nhu cầu, rất cảm ơn lòng tốt của cậu, tôi sẽ nhớ thật kĩ! Draco Malfoy!
Nghe chất giọng đầy miễn cưỡng cùng tiếng nghiến răng ken két kia thôi cũng đủ biết cô nhóc bên nọ đang tức giận cỡ nào. Nhưng Draco lại cảm thấy đầy thõa mãn mà khoái chí cười thầm.
.
.
.
.
.