...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Để xem...Tiếp theo, chúng ta cần một cây đũa!
Thảo Linh vừa nói vừa giơ cao danh sách lên để ánh sáng chiếu vào cho nhìn rõ chữ.
Ron WeasleyCh...Chắc mình không cần mua thêm nữa đâu, mình xài lại đũa phép của anh Hai cũng được...
Nhóc Ron nói với giọng ngượng ngập, mặt mũi đỏ lên vì xấu hổ.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Ừm, vậy...Cậu có thể đi mua thêm một số trang thiết bị khác, không cần phải chờ mình đâu!
Thảo Linh chuyển chủ đề, cô biết đây là một vấn đề nhạy cảm, không nên cố đào sâu vào.
Ron WeasleyỪm, được, mình sẽ đi trước, hẹn gặp lại cậu ở quán Cái Vạc Lủng nhé!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Ừm, tạm biệt!
.
.
.
Mặc dù ban nãy đã đi ngang nhưng phải mất một lúc cô mới tìm ra được tiệm bán đũa phép.
Đó là một cửa tiệm trông có vẻ khá cổ kính. Trên cánh cửa ở ngoài tiệm có một dòng chữ quảng cáo bằng vàng đã bị tróc ra: "Nhà sản xuất đũa uy tín từ năm 382 trước Công nguyên". Từ Hẻm Xéo nhìn vào cửa sổ bám đầy bụi chỉ thấy một cây đũa phép đặt trên chiếc gối màu tím bạc màu.
Thảo Linh nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào. Bên trong có vẻ cũ kĩ, nhỏ hẹp, tồi tàn và dơ. Tiệm có hàng ngàn cái hộp nhỏ và được chất gọn gàng từ sàn nhà lên tới trần nhưng chỉ có một cái ghế mảnh khảnh cho khách ngồi.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Từ từ tiến vào/
Từ bên trong, một cụ già với mái tóc xoăn màu bạc đột nhiên xuất hiện ngay sau lưng làm cô đứng hình suýt văng tim ra ngoài...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Oái...
Cụ OllivanderChào các cháu, đến mua đũa phép hả?
Cụ già mỉm cười hỏi, chờ đã, "các cháu" sao?
Cô quay ra sau, phía cửa ra vào có một cậu bé và một chú...cao to vô cùng! Chắc tầm 1m9, à không, có khi phải hơn 2m!
Rubeus HagridChào cụ Ollivander, hôm nay tôi dẫn Harry Potter đến để mua đũa phép!
Người đàn ông to lớn nói với chất giọng ồm ồm, cô đồng thời chú ý đến cậu bé kế bên.
Quần áo rộng thùng thình, thậm chí có phần hơi tồi tàn một chút, mặt mũi tuy hơi lem nhem nhưng trông cũng khá sáng sủa. Thứ duy nhất làm cô chú ý có lẽ là cặp mắt tinh anh sáng chói ẩn chứa sau một lớp kính.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)"Chờ đã, Harry Potter? Sao cái tên này quen quá vậy..."
Cụ OllivanderÔi, chào Rubeus Hagrid. Thật vui khi gặp lại anh… tôi vẫn còn nhớ, đũa của anh làm bằng gỗ sồi, dài năm tấc, hơi cong, phải không?
Rubeus HagridỒ, vâng thưa cụ!
Cụ OllivanderCây đũa đó tốt lắm. Nhưng họ đã bẻ gãy vụn cây đũa của anh khi anh bị đuổi phải không?
Giọng nói của cụ có phần sắc lẹm hơn ban nãy, dùng cặp mắt của mình nhìn xoáy vào người đối diện.
Rubeus HagridƠ… phải, họ đã làm như vậy. Nhưng mà tôi vẫn còn giữ những khúc gãy của nó...
Người đàn ông to lớn trả lời, giọng nói có phần ngượng ngập...
Cụ OllivanderNhưng anh đã không sử dụng chúng?
Cụ ông đó ánh mắt vẫn như cũ, sắc như dao!
Rubeus HagridKhông đâu thưa cụ...
Cụ Ollivander không nói, chỉ quăng lại cho người đàn ông một ánh nhìn dữ tợn.
Cụ OllivanderThôi được rồi, ta sẽ chọn đũa phép cho cậu Potter và...
Cụ OllivanderCô bé đáng yêu này, cháu tên là gì?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Cháu.../Ngượng ngập/
Cụ OllivanderNhớ nói cả họ tên cho ta nhé!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)À, dạ Hạ, Thảo, Linh
Cụ OllivanderHa Theo Ling?
Cụ ông phát âm lại tên cô, Thảo Linh đã rất nhịn để không cười phá lên.
Cụ Ollivander có hơi mơ mơ hồ hồ, ngừng lại động tác ngừng, khẽ nheo nheo đôi mắt...
Cụ OllivanderCháu...Là con gái của Ha Ching Ding (Hạ Chính Đình)?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)À, vâng...
Cụ OllivanderTuyệt vời! Cùng một ngày mà có thể chọn đũa phép cho cả hai nhân vật lừng lẫy thế này, tuyệt vời...
Cụ mỉm cười vui vẻ, bên ngoài trông khá bình thường thế thôi chứ bên trong chắc trái tim cụ đã nhảy múa điên cuồng rồi!
Cụ OllivanderTất cả chỉ mới như ngày hôm qua vậy! Cha mẹ các cháu đến đây, và chọn chiếc đũa phép đầu tiên của mình...
Cụ OllivanderMẹ của cháu, Potter, đũa phép của cô ấy làm bằng gỗ cây liễu, dài ba tấc, thanh nhã. Một cây đũa đẹp thích hợp cho việc luyện bùa!
Cụ OllivanderCòn ba cháu, ông ấy thích một cây đũa phép bằng gỗ cây sao. Dài ba tấc mốt. Uống dẻo được. Nhiều quyền lực hơn và xuất sắc hơn về khả năng biến hoá
Cụ OllivanderCòn Ha Ching Ding? Ôi, ông ấy là một phù thủy tài ba đấy! Ông ấy đã viết nên một chuyện tình giữa một phù thủy và Muggle, tưởng chừng như người của cả hai giới sẽ chẳng thể thành đôi được nhưng ông ấy đã chứng minh cho mọi người thấy...Rất bản lĩnh! Thật cảm động, khịc...khịc...
Cụ Ollivander một hồi luyên thuyên không ngớt, thậm chí đôi lúc còn hừ mũi cảm động nữa chứ...
Cụ OllivanderĐược rồi, ai lên trước đây nào?
Harry PotterBạn...ấy đi ạ!
Cô chưa kịp trả lời thì cậu nhóc phía sau đã lên tiếng trước.
Cộng 10 điểm ga lăng!
Cụ OllivanderTay nào của cháu cầm đũa ăn cơm?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)...
Cụ OllivanderÀ...Ý ta là...Cháu thuận tay nào ấy mà...
Xin lỗi mấy đứa, cụ mới đi du lịch châu Á ở địa cầu, còn vương vấn mùi vị cầm đũa ăn cơm!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)À không sao, tay trái thưa cụ!
Cụ OllivanderHừm...Những phù thủy thuận tay trái thường khá khó tìm đũa đấy, nhưng không sao! Cứ từ từ, đũa phép chọn chủ chứ không phải chúng ta chọn đũa phép...
Thảo Linh bước lên phía trước, cụ Ollivander lấy từ trong túi ra một cuộn thước dây có dấu khắc bạc. Tiến hành từng bước cho cô...
Đầu tiên là đo từ vai đến ngón tay
Đo từ cổ tay đến cùi chỏ
Từ vai đến sàn
Tay đến đầu gối
Một vòng quanh đầu
Và khoảng cách hai lỗ mũi...
Đứng phía trên bục, Thảo Linh mặt mày nhăm nhúm, chẳng phải là chỉ mua một chiếc đũa phép thôi sao? Sao còn hơn cả đi may đồng phục vậy?
Một lúc sau khi đo xong, cụ đi đến phía sau tiệm, nơi chất chứa hàng ngàn hộp gỗ, cụ lấy ra một vài hộp trong đó...
Cụ OllivanderĐây, cháu thử xem, nó được làm từ lông đuôi Bạch Kỳ Mã và gỗ cây sưa đỏ, dài 11,8 inch!
Cô chậm rãi đưa tay nhận lấy, đúng lúc còn đang ngu ngu thì cụ Ollivander lên tiếng giục :
Cụ OllivanderNào, vẫy nó thử đi!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Huơ huơ cây đũa/
ĐÙNG!
Một tiếng động lớn vang lên, phía trên trần nhà xuất hiện một cái lỗ, ánh nắng chiếu vào khiến tiệm trở nên sáng sủa hơn hẳn.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Ch...Cháu xin lỗi...
Cụ OllivanderKhông sao không sao, tai nạn thường có ấy mà, chuyện bình thường thôi, không việc gì phải xoắn...
Cụ lại tiếp tục đưa cho cô một cây đũa khác...
Cụ OllivanderCây đũa phép này được làm từ sợi tim rồng và cây đàn hương trắng, dài 12,1 inch, rất nhẹ và thanh mảnh!
Cụ OllivanderCòn đàn hương trắng à...Trong một dịp du lịch ta đã chôm nó và suýt bị cảnh sát địa cầu tống cổ về đồn!
Cụ OllivanderThấy sao, có đẹp không nào?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Dạ...
Cô còn chưa kịp nói xong, cụ lại tiếp tục :
Cụ OllivanderTất nhiên phải đẹp chớ, ta làm mà, há há há /Cười lớn/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)"Cụ này hình như hơi có vấn đề..." /Đổ mồ hôi hột/
Một hồi qua cơn tự luyến, cụ mới trao cây đũa cho Thảo Linh.
Cô nhanh chóng đặt cây đũa cũ xuống, nhận lấy cây đũa trắng mới và vẫy một đường xung quanh.
Lúc này, cô bỗng cảm thấy có một nguồn năng lượng ấm áp chảy dọc trong người...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Ôi...
Một luồn ánh sáng xuất hiện xung quanh, bây giờ chiếc váy của cô mặc đã biến thành một màu trắng tinh, còn có đính thêm vài bông hoa tuyết và những tinh tú lấp lánh.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)"Quào, bờ lí vẹt! Ân va lí ba bồ!!!"
Harry Potter"Đẹp thật..." /Cảm thán/
Cụ OllivanderÔi Merlin, nó đã nhận cháu làm chủ rồi đấy!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Cháu cảm ơn cụ, tổng cộng bao nhiêu vậy ạ?
Cụ OllivanderKhông, cái này là đồ ta tự thiết kế, cháu biết không, nó rất khó dùng, cũng chưa từng nhận ai làm chủ bao giờ cả...
Cụ OllivanderNên ta sẽ không tính tiền đâu!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Thật ạ? Cháu cảm ơn cụ nhiều lắm!
Cụ OllivanderỪm, không có gì, nhớ bảo quản cho tốt nhé!
Thảo Linh chào tạm biệt cụ Ollivander cùng người đàn ông to lớn kia rồi cũng bước ra cửa. Lúc đi ngang cậu nhóc kia, cô cũng mỉm cười thay lời chào.
Chỉ tiếc là cô đi nhanh quá, không nhìn thấy được cái vẫy tay đầy ngượng ngập đằng kia...
.
.
.
.
.