♤♡◇♧☆
  • ...
  • Tử Kỳ từng bước dìu cô đến phòng mình, phòng 1234
  • Nói là dìu vậy chứ cậu rất tinh tế mà cố gắng tránh tiếp xúc da thịt quá thân mật, vẫn cố duy trì khoảng cách.
  • Quả là chính nhân quân tử nha~
  • Thảo Linh nào có nghĩ nhiều được đến vậy, trong đầu cô hiện giờ chỉ có 7749 cách tự vệ khi bị người khác "triệt tiêu" thôi.
  • Cậu dìu cô đến tận giường, rồi nhẹ nhàng thả xuống.
  • Căn phòng có nột thất tương tự như phòng cô, bên trong một gam màu vàng nhạt, ánh sáng duy nhất trong phòng là qua đèn để đầu giường.
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Cậu có thấy khó chịu chỗ nào không?
  • Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    Hình như có...
  • Cô mơ mơ hồ hồ đáp, tầm nhìn cũng chẳng còn rõ nữa, đầu cứ ong lên, chẳng suy nghĩ được gì.
  • Đột nhiên, Thảo Linh cảm nhận được, có một bàn tay lành lạnh đang áp vào trán mình, khiến cô dựng người trong chốc lát...
  • Trương Tử Kỳ một tay áp lên trán cô, tay còn lại để ở trán mình mà so sánh nhiệt độ.
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Nóng quá...Cậu bị sốt rồi!
  • Có lẽ là vì nóng quá nên cô cảm thấy hai tai dần ù lên, lời nói nghe cũng không còn được rõ.
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Chờ mình một chút đã...
  • Phần phía sau cô không nghe rõ, chỉ đành mơ mơ hồ hồ mà gập nhẹ đầu.
  • Cậu nhanh lấy vớ lấy remote máy sưởi, chỉnh nhiệt độ lên cao một chút, mặc dù cả người cô nóng ran nhưng tay chân lại rất lạnh, chắc là không phải ở hành lang rất lâu rồi chứ?
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    /Lục lọi xung quanh/
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    "Mình nhớ không lầm thì khách sạn phải có dụng cụ y tế và một số thuốc cảm chứ nhỉ..."
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    "Đây rồi!"
  • Lát sau, cô nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần...
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Đây, cậu uống đi! /Đưa ly nước với một vỉ thuốc/
  • Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    Hả...
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Thuốc hạ sốt, mình thấy người ta để sẵn trong tủ, còn hạn sử dụng, ngày sản xuất không lâu, bao bì chưa có dấu hiệu bị mở!
  • Cậu nói một tràng dài, chỉ sợ cô e dè mấy chuyện như thế nên không bỏ sót một chi tiết nào.
  • Thảo Linh gật đầu cái rụp, nhanh chóng cầm lấy ly nước cùng vỉ thuốc mà bóc ra...
  • Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Trương Tử Kỳ (Nikelzan)
    Một viên thôi! Trời ạ!
  • Cậu nhẹ giọng, khóe miệng đã dần treo lên nụ cười mà theo cô, chính là Châm-chọc!!!
  • Thảo Linh lại "ồ" một cái, đầu óc không còn mấy tỉnh táo.
  • Sau đó, cô vì chóng mặt không chống đỡ nổi mà nằm tại trận, cậu ngồi bên cạnh xem bài hôm nay, lâu lâu lại sờ trán cô kiểm tra một chút.
  • .
  • .
  • .
  • Khách sạn A, 5:35 A.M
  • Thảo Linh tỉnh giấc từ cơn mê, mơ mơ hồ hồ đưa mắt nhìn quanh trần nhà.
  • Cô cảm nhận được tay mình như đang bị một vật gì đó đè lên, bất giác nhìn xuống...
  • Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    Zhang...Zhang ZiQi?
  • Cậu nhóc ngồi bên dưới giường bệnh, vẫn còn đang say giấc.
  • Tay của cô vô tình trở thành chiếc gối đầu cho cậu nằm ngủ.
  • Nhìn đôi mắt thâm quầng của cậu nhóc, cô cảm thấy có hơi áy náy, đừng nói cậu ta thức suốt đêm qua để chăm cô đấy nhé?
  • Đã thế lại còn nhường giường cho cô, tình nguyện ngủ gà ngủ gật bên dưới, ây dà, nhóc con làm chị đây cảm động quá...
  • Thảo Linh yên lặng mà ngồi đấy, cái tay đáng thương vẫn đang bị cậu "giam cầm". Nhưng cô không có ý rụt lại.
  • Dù sao người ta chăm mình cả đêm, giờ đánh thức thì có hơi...
  • Không ổn!
  • Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    /Nhìn đồng hồ đeo tay/
  • Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)
    "Nằm tí chắc không sao đâu ha, Bảo An đặt báo thức lúc 7 giờ lận mà!"
  • Nói rồi cô mặc kệ, nằm xuống đắp chăn tiếp tục chìm vào giấc mộng.
  • .
  • .
  • .
  • .
  • .
14
24