...
Sau khi ăn xong, mọi chuyện vẫn tiếp diễn như cũ, Tuấn Anh đọc sách, Thảo Linh thì đang ngồi nghiền ngẫm đống đề nâng cao, lần thi THPTQG sắp tới cô quyết ẵm chức thủ khoa toàn Quốc về mới được!
Nhưng mà bây giờ đã bắt đầu chuẩn bị liệu có sớm quá không...
Cậu nu9Nè hai đứa, ăn bưởi không?
Hai chữ : "Không" dứt khoát lần lượt thoát ra từ miệng của chị em nhà nào đó.
Chỉ là người làm cậu đã quá quen với việc mấy đứa cháu "khác người" nhà mình. Trong khi những đứa trẻ đồng trang lứa vẫn còn âm ỉ vòi vĩnh tiền mua đồ chơi thì hai nhóc này 1 đứa thì lôi đề đại học ra giải, đứa còn lại đọc sách vấn đề học thuật bằng tiếng Anh. Chuyện này đã chẳng còn gì xa lạ nữa. Thậm chí cháu trai còn giỏi lập trình hơn cả cậu.
Không ăn thì thôi vậy, đỡ 2 miệng, đỡ tốn của!
Thảo Linh vẫn đang say sưa bấm máy tính giải phương trình thì đột nhiên nghe thấy tiếng gọi :
Bé ÚtĐi chơi với em đi chị!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Không, chị...à nhầm em đang bận lắm!
Thảo Linh hờ hững đáp, mắt vẫn dán vào chồng đề thi.
Cô bé giở giọng nài nỉ
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Không là no!
Mẹ nu9/Đánh vai cô/ Con nhỏ này!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Mẹ.../Uất ức/
Mẹ nu9Hai đứa nữa, về quê là để thư thả đầu óc, ai đâu đi chơi mà lại lôi bài ra học bao giờ?
Mẹ nu9Bộ nguyên năm học chưa đủ hay sao?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Chưa ạ /Đồng thanh/
Hạ Tuấn AnhChưa ạ /Đồng thanh/
Mẹ nu9Không nói nữa, dẹp tập vở, đi ra chơi với chị Út, nhanh lên!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Mẹ...
Mẹ nu9Nói nữa là tịch thu hết đống sách với đề đi bán ve chai đấy!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Dạ.../Ĩu xìu/
Hạ Tuấn Anh/Không cam tâm gấp sách lại/
Ai đời phụ huynh thấy con mình học mà lại mắng xối xả bao giờ chứ!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)"Bực mình, về nhà mình sẽ méc ngoại!"
Cô bé với khuôn mặt bầu bĩnh, hai tay lôi hai người đi, trông có vẻ rất háo hức .
Trái ngược với cô bé, hai người đang "bị lôi" kia mặt nhăn nhó đến biến dạng, chân mày nhíu đến sắp dính chặt vào nhau.
Cả hai bị kéo đi quanh khu đường làng, đến một vườn chuối, cô bé đột nhiên dừng lại.
Bé ÚtNè, mình chơi nhà chòi nha! /Hớn hở/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)???????
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Không!
Bé ÚtVậy chơi trò bán hàng nha?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Đỡ trán bất lực/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Được rồi, chúng ta chơi trò giải đố đi!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Đúng vậy!
Bắt gặp ánh mắt khó hiểu của Tuấn Anh, cô khẽ nháy mắt một cái.
Tuấn Anh như hiểu được lời cô muốn truyền đạt qua ánh mắt đó, hai người không hẹn mà gập đầu cái rụp.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Sao, có chơi không?
Bé ÚtChơi, chị giỏi chơi giải đố lắm!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Ok, nghe đây
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Trâu đứng ăn năm. Trâu nằm ăn ba. Lụm khụm trâu già, Ba con một bó. Trăm trâu ăn cỏ. Trăm bó no nê. Hỏi đến giảng đề, Ngô nghê như điếc.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Hỏi có bao nhiêu con trâu đứng, bao nhiêu con trâu nằm và bao nhiêu con trâu già?
Cô vừa dứt lời, một bầu trời yên ắng đến kì lạ.
Cô bé kia mặt đã bắt đầu méo đi, tay chân luống ca luống cuống. Có lẽ đến đề còn chẳng hiểu rõ huống chi là giải được.
Tuấn Anh nhếch miệng cười khẽ
Hạ Tuấn Anh'Con bé chỉ mới mấy tuổi đầu, chị làm thế chết nhỏ rồi!'
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)'Xời, chỉ là một bài toán dân gian bình thường, chỉ có mỗi 3 ẩn số, ngày xưa ông cha ta 5, 6 tuổi là làm được rồi nhé'
Nói rồi, cô quay sang, hắng giọng :
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)E hèm, bây giờ, giải được thì chơi tiếp, không giải được thì thôi!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Gì đây, đã hứa rồi nha, trẻ ngoan không thất hứa, chừng nào đưa ra đáp án đúng thì tính tiếp!
Cô bé bây giờ cúi gầm mặt xuống, đôi mắt đã hơi ửng đỏ.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)"Gì vậy trời, muốn chơi trò ăn vạ à?"
Không để ý đến nữa, cô xách đít đi luôn 👍
Tuấn Anh ít ra còn có chút lương tâm, trước khi đi không quên đưa cho cô bé mấy viên kẹo xem như an ủi.
Tại khoảng thời gian không rõ, người nào đó...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Ủa má, kẹo socola mình để trong túi đâu hết rồi???
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Có khi nào là cậu lấy không?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Đúng, chính xác là vậy!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)CẬUUUUUUUUUUUUUUUUUUU
Không nói nhiều lời, cô lập tức đi tìm người cậu "thân yêu" của mình "tính sổ".
Cậu nu9TRỜI ƠI LÀ TRỜI, TÔl CÓ BIẾT GÌ ĐÂU
Cậu nu9Nè, con nhỏ này, mau bỏ cậu mày raaa
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)TRẢ SOCOLA LẠI CHO CONNN
Một góc nào đó...
Hạ Tuấn Anh/Ung dung lật sách/
Hạ Tuấn Anh/Uống trà một cách quý's tộc/
Quay lại hiện tại...
.
.
.
Thảo Linh ung dung sải những bước dài trên con đường làng, hai bên đường cây cối rậm rạp, trong không khí còn có thoang thoảng mùi cớm sữa nữa.
Nơi đây thật thoải mái~
Tuấn Anh vốn từ đầu vẫn luôn đi sau lưng cô, bây giờ đột nhiên tiến lên mấy bước...
Hạ Tuấn AnhChị định làm gì tiếp theo đây?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Tất nhiên không thể về nhà rồi, về chả khác nào tự thú rằng mình ăn hiếp con bé kia
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Đi vòng vòng tìm gì phá mới được!
Đột nhiên, cô bị tiếng chó sủa làm cho giật mình.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Oái...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Ê Tuấn Anh, chị nghĩ ra trò chơi mới rồi!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Mặt nham hiểm/
Hạ Tuấn Anh/Đổ mồ hôi hột/ Này này, ch...chị định làm gì?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Hé he he...
Thảo Linh chỉ khẽ nở nụ cười ranh mãnh, tìm một khúc cây ở gần đó và...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Đập một trong số những con chó/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)1, 2, 3....
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)CHẠY!!!!
Nói rồi cô tốc biến mất
Tuấn Anh đầu vẫn chưa kịp load, chỉ là nhìn thấy mấy con "bẹc giê" nhà hàng xóm khí thế bừng bừng mà đâm đầu về phía cậu, chẳng còn cách nào khác cũng đành phóng theo.
Cả hai chạy xồng xộc như hai con thần kinh trốn trại, phía sau là đàn chó thân yêu đang hăng hái rượt đuổi.
Hạ Tuấn AnhH...Hộc...Cái trò...mà chị nói...là CHỌC CHÓ HẢ???
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)S...Sao? Hộc hộc, vui không?
Thế rồi 2 người và một...à không, một đàn chó "cùng em băng qua bao đại dương, cùng em đi vượt ngàn con đường".
Chạy tới đâu, mọi người cũng đều nhìn theo với ánh mắt không thể kì lạ hơn, nói trắng ra là nhìn hai đứa điên : 1 thằng điên và 1 con điên!
Tuấn Anh mất kiên nhẫn mà hét lên :
Hạ Tuấn AnhHộc, trời...má...đi được cả đoạn xa rồi đấy!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Nó...Hộc...Bám dai quá!
Thảo Linh cũng sắp kiệt sức, mồ hôi đầm đìa trên trán, hình như cô đã bị xốc hông, một bên bụng đã âm ỉ.
Nhìn lại dàn "nam thần" xếp hàng "theo đuổi" mình phía sau, cô lại càng quyết tâm chạy cho bằng được, bị chó cắn nhất định để lại thẹo, xấu lắm!
Bây giờ cô đang rất hối hận, tại sao mình lại dấn thân vào cái trò ngu ngốc này chứ?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)"Trời ơi...Kiệt sức chết mất, ước gì bây giờ mình bay lên được nhỉ..."
Ai nghe cũng đều biết, đây chỉ là một câu nói trong lúc tuyệt vọng mà thôi...
Nhưng đâu ngờ...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Aaaaaaaaaaaaaa
Tuấn Anh nghe thấy tiếng la thì quay sang, vốn tưởng đứa chị "báo" nhà mình sắp phải đi viện tiêm phòng bệnh dại thì đột nhiên...mất rồi?
Thật tế Tuấn Anh không có nhiều thời gian quan tâm đến người chị "yêu dấu" của mình như thế! Mạng ai người ấy giữ, cậu bây giờ còn đang phải chật vật với đám cẩu thành tinh này - thành quả mà "người ấy" gây ra.
Sau một hồi chạy maraton, Tuấn Anh bẻ cua vào một con hẻm nhỏ, nhờ vậy mà cắt đuôi được đám chó.
Cậu thở hổn hển, gương mặt điển trai mà cậu luôn tự hào bây giờ đã ướt đẫm mồ hôi, còn có vài vết xước do va quệt vào đâu đó trên đường chạy.
Hạ Tuấn AnhMệt chết mất, cái con nhỏ chị này...
Thầm mắng khẽ mấy câu trong lòng, Tuấn Anh dần lấy lại được hô hấp, đưa mắt nhìn quanh...
Đùng!
Đầu Tuấn Anh nổ lên một tiếng.
Bất ngờ chưa bà zà?
Người chị cùng chung mái nhà được tổng cộng 10 năm bây giờ đã mất tích không thấy dấu vết đâu cả!!!
Hạ Tuấn Anh/Ôm đầu/ Báo nữa rồi chị hai của tôi ơi...
Nhớ đến khi nãy cậu cắt đuôi mấy con "ác quỷ" kia thì cô cũng không hề xuất hiện, chứng tỏ là đã biến mất trước đó, ngay khi tiếng hét kia vang lên.
Mặc dù toàn bộ hành trình bị rượt đuổi đến mặt mày biến dạng, nhưng Tuấn Anh dám khẳng định, mình không hề nhìn thấy sông suối nào gần khu vực đó cả!
Lý do bị rơi xuống sông được cậu âm thầm loại ra khỏi đầu.
Chỉ cần không rơi xuống sông là vẫn còn cứu vãn được. Ở quê cũng không tính là quá to, chắc cũng không đến nỗi đâu ha...
Hạ Tuấn AnhTHÔI CHẾT RỒI!!!
Cậu...vừa nhớ ra một việc rất quan trọng!
Hạ Tuấn AnhCHỊ ẤY BỊ MÙ ĐƯỜNG GIAI ĐOẠN CUỐI!!!
.
.
.
Trong lúc đó, bạn "Thẻo Lyn" của chúng ta đã đi đâu về đâu rồi?
Ồ, là một câu hỏi khó trả lời đấy!
Bạn ấy đang ở "chín tầng mây" theo đúng nghĩa đen!
.
.
.
.
.