...
7:00 A.M
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Chạy ra phòng khách/
Bà ngoại nu9Con bé này, từ từ thôi, đưa vali đây bà xách cho
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Dạ thôi không cần đâu!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Nhìn xuống hành lí/
Mẹ nu9Đến đó đừng có tò mò tọc mạch, rước họa vào thân đó!
Mẹ nu9Tốt nhất ai làm gì, bị gì cũng mặc kệ đi, đừng có làm anh hùng trong khi bản thân mình còn chưa bảo vệ nổi
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Dạ, con biết rồi!
Bà ngoại nu9Nhớ thường xuyên gọi về nha con
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Dạ, con sẽ gọi ngay khi đến New York
Vệ sĩ1 : Cô bé, ra thôi, đến giờ rồi!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)A, dạ!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Con chào bà ngoại, chào mẹ, chào cậu...
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Chào em "troai" yêu QUÝ /Nhấn mạnh/
Hạ Tuấn AnhỜ, đi mạnh giỏi!
Hạ Tuấn Anh/Nói nhỏ/ Được học với thầy cô, bạn bè là người ngoài hành tinh, nhất chị rồi!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Rùng mình/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)C...Con đi trước đây ạ...
Bà ngoại nu9/Dúi tiền vào tay cô/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Bà ơi con không nhận đâu /Bối rối/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Mọi chi phí đều được tài trợ mà
Bà ngoại nu9Cái này để mua đồ đạc khi cần thiết, là bà cho, không được trả lại đâu đó!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Dạ...Con cảm ơn bà ngoại!
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)Con chào mọi người /Cúi đầu/
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Rời đi/
Bà ngoại nu9Hi vọng là con bé sẽ ổn
Mẹ nu9Đúng vậy, hi vọng nó sẽ nghe theo lời con nói, yên ổn mà sống là được
.
.
.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Bước ra/
Cô ngồi lên ghế sau chiếc xe đã được chuẩn bị sẵn.
Chỉ có cô và người vệ sĩ.
Chiếc xe chầm chậm lăn bánh, ngôi nhà gắn bó với cô suốt gần 11 năm cứ xa dần...rồi khuất dạng trong tầm mắt.
Băng qua từng con đường hoa lệ chốn Sài Thành, nhịp sống vẫn tấp nập như mọi khi, ồn ào huyên náo, trong xe lại yên tĩnh đến lạ thường.
Thảo Linh trong lòng dâng lên một xúc cảm kì lạ mà chính cô cũng không rõ nó là gì.
.
.
.
Sân bay Quốc tế Tân Sơn Nhất
Chiếc xe tiến vào khu vực gửi xe, Thảo Linh nhanh chóng thu xếp chuẩn bị ra sân bay.
Người vệ sĩ lấy vali của cô từ trong cốp, không đợi cô kịp nói tiếng "cảm ơn" đã quay sang bàn chuyện với ai đó trong điện thoại rồi dẫn cô đi đến sảnh sân bay.
.
.
.
Sau khi hoàn thành một số thủ tục, chuẩn bị vào cửa hải quan thì người vệ sĩ bỗng quay lại :
Vệ sĩLát nữa tôi nói gì cô bé cũng đừng ý kiến nhé, chỉ có như thế mới có thể thuận lợi được!
Thảo Linh gật nhẹ đầu.
Cô biết trẻ em dưới 14 tuổi không cần phải lấy dấu vân tay khi phỏng vấn xin visa Mỹ, nhưng bắt buộc phải có bố mẹ hoặc người giám hộ đi cùng.
Sau một lúc, cả hai thuận lợi thông qua cửa hải quan.
.
.
.
Vệ sĩ đưa cô đến nhà chờ sân bay chờ đến chuyến.
Vệ sĩCô bé có muốn ăn chút gì không?
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)À dạ...đồ ăn nhẹ là được rồi!
Cô không từ chối, vì quả thật từ sáng đến giờ vẫn chưa có gì bỏ bụng, nó đã bức xúc biểu tình từ nãy đến giờ rồi!
Trong lúc chờ đợi, Thảo Linh đọc tiếp quyển sách : "To Kill a Mockingbird"
Lúc trước cô mua thì quyển này chưa có bản dịch với lại thị trường Việt Nam vẫn chưa phổ biến nên phải đặt hàng trên Amazon (trang mua sắm trực tuyến lớn nhất nước Mỹ). Nhưng chỉ khoảng 1 tháng trước ngày sách được giao đến thì nhà sách ở TP HCM tung ra bản tiếng Việt mới toanh, hỏi xem có tức không cơ chứ?
Đợt đó thì Thảo Linh cũng có đặt thêm mấy quyển kinh điển như "How to stop worring and start living" hay "The alchemist", kết quả bị thằng em "báo" mượn sạch sành sanh, đến giờ cô chỉ mới đọc được tầm 4 trên 11 quyển đã đặt thôi.
Tức ở chỗ là nó chả bỏ ra đồng nào còn cô thì đã tốn tiền tiêu vặt gần 3 tháng vào đống sách đó.
.
.
Lát sau, người vệ sĩ đi đến một túi thức ăn và một ly nước.
Hạ Thảo Linh (Lynnarisa)/Sáng mắt/ Con cảm ơn chú!!!
Nói rồi vệ sĩ quay đi lấy laptop làm việc, cô thì ngồi đó thưởng thức với niềm hạnh phúc ngập tràn, khóe miệng kéo dài đến mang tai.
.
.
.
9:00 A.M
Người vệ sĩ và Thảo Linh nhanh chóng bước lên máy bay, giờ cô mới biết bọn họ đặt ghế hạng thương gia, mỗi người một khoang riêng, khá rộng rãi và thoải mái, so với việc chen chúc trên khoang phổ thông thì ở đây không có gì phải bàn cãi. Thậm chí còn có cả màn hình để xem phim ngay sau lưng ghế mỗi người.
Thảo Linh yên vị tại chỗ, thắt dây an toàn, chuẩn bị cho cuộc hành trình dài sắp tới.
.
.
.
.
.